Theo tác giả, đâu là hành trang quan trọng nhất đối với người con khi xuống

Xuất bản: 29/12/2022 - Cập nhật: 29/12/2022 - Tác giả: Cao Mỹ Linh

Câu Hỏi:

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
RỒI NGÀY MAI CON ĐI
Rồi ngày mai con xuống núi
Ngỡ ngàng
Đất rộng, trời thấp
Bước đầu tiên
Con vấp gót chân mình.

Rồi ngày mai con xuống núi
Gặp phố phường ngã bảy, ngã mười
Gặp lòng người đỏ, vàng, đen, trắng
Mỗi lần vấp, một bước đi
Sẽ sực nhớ người thầy trên núi.

Bố mẹ cho con cán rìu, lưỡi hái
Vung một sải quang ba ngọn đồi
Nhưng chưa đủ mo cơm, tay nải
Trên đường xa về phía chân trời.

Người thầy ngồi lặng lẽ sương khuya
Áo cổ lòng không ngăn được rét rừng như chích
Chăm giáo án như vụn từng đốm than tí tách
Thắp lửa hồng ấm mãi tim con.

Ngọn lửa ấy là mo cơm khi đói
Là chiếc gậy con vịn đường mưa
Là ngón tay gõ vào chốt cửa
Phía sau kia rộng mở nụ cười.

Ngày mai con xuống núi
Cùng tay nải hành trang đầu tiên
Đi như suối chảy về với biển
Chớ quên mạch đá cội nguồn.
(LÒ CAO NHUM, Gốc trời, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 2009)
Theo tác giả, đâu là hành trang quan trọng nhất đối với người con khi xuống núi?

Đáp án và lời giải

đáp án đúng: C

Theo tác giả, hành trang quan trọng nhất đối với người con khi xuống núi là ngọn lửa hồng trong tim con do thầy giáo thắp nên.

Cao Mỹ Linh (Tổng hợp)

đề trắc nghiệm ngữ văn 7 mới nhất

X