Ở nước ta cây lúa được trồng trên khắp cả nước nhưng nhiều nhất là ở các vùng đồng bằng, đặc biệt là đồng bằng sông Hồng và đồng bằng sông Cửu Long.
Lúa là cây lương thực quan trọng nhất của nước ta, chiếm khoảng 70% diện tích gieo trồng và khoảng 60% sản lượng lương thực của cả nước. Sự phân bố các vùng trồng lúa ở nước ta không đồng đều, tập trung chủ yếu ở đồng bằng, đặc biệt là ở vùng đồng bằng sông Hồng và đồng bằng sông Cửu Long.
Đồng bằng sông Hồng là vùng trồng lúa lớn nhất nước ta. Vùng này có điều kiện tự nhiên thuận lợi cho trồng lúa, với khí hậu nhiệt đới gió mùa, lượng mưa dồi dào, đất phù sa màu mỡ. Ngoài ra, đây cũng là vùng có dân cư đông đúc, tập trung nhiều lao động nông nghiệp có kinh nghiệm trồng lúa.
Đồng bằng sông Cửu Long là vùng trồng lúa lớn thứ hai nước ta, và là nơi sản xuất chủ yêu đáp ứng lượng gạo xuất khẩu của Việt Nam. Vùng này có điều kiện tự nhiên vô cùng thuận lợi cho trồng lúa, với khí hậu nhiệt đới gió mùa, lượng mưa dồi dào, đất phù sa màu mỡ, lại có hệ thống sông ngòi dày đặc, thuận lợi cho việc tưới tiêu.
Ngoài hai vùng đồng bằng lớn này, lúa cũng được trồng ở một số đồng bằng ven biển khác, như đồng bằng Bắc Trung Bộ, đồng bằng Nam Trung Bộ, đồng bằng sông Cà Mau. Tuy nhiên, diện tích gieo trồng và sản lượng lúa ở các vùng này không lớn.
Sự phân bố các vùng trồng lúa ở nước ta như trên là do tác động của nhiều yếu tố tự nhiên và kinh tế - xã hội. Các yếu tố tự nhiên có ảnh hưởng lớn đến sự phân bố của cây lúa là khí hậu, đất đai, thủy văn. Các yếu tố kinh tế - xã hội có ảnh hưởng đến sự phân bố của cây lúa là dân cư, lao động, cơ sở hạ tầng, thị trường tiêu thụ.
Việc phân bố các vùng trồng lúa một cách hợp lý đã góp phần quan trọng vào việc đảm bảo an ninh lương thực quốc gia. Tuy nhiên, trong những năm tới, để nâng cao năng suất, chất lượng và hiệu quả sản xuất lúa, cần chú trọng đầu tư phát triển cơ sở hạ tầng, ứng dụng khoa học kỹ thuật, nâng cao trình độ sản xuất của nông dân.