Để làm được đề tài nghị luận xã hội này thì các em có thể tham khảo dàn ý và một số bài văn mẫu sau đây:
Dàn ý nghị luận ta không được chọn nơi mình sinh ra
1. Mở bài
Dẫn dắt đề tài nghị luận: “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống”.
(Lưu ý: Các em có thể lựa chọn dẫn trực tiếp câu nói hoặc có thể dẫn gián tiếp thông qua một câu chuyện, một tình huống thực tế....)
2. Thân bài
a) Giải thích câu nói
– Giải thích từ ngữ:
+ Nơi mình sinh ra: chỉ quê quán, gia đình, điều kiện, hoàn cảnh… là điều không thể chọn lựa.
-> "Ta không được chọn nơi mình sinh ra" tức là mỗi người không có quyền quyết định bố mẹ mình là ai, gia đình mình sống thế nào và mảnh đất mình sinh tồn sẽ ra sao.
+ Cách mình sẽ sống: chỉ cách học tập, cách đối nhân xử thế, cách vươn lên trong cuộc sống, cách thực hiện ước mơ… là điều có thể chọn lựa.
-> "Ta được lựa chọn cách mình sẽ sống" nghĩa là ta có quyền sống là chính mình, theo mình chứ không hề phụ thuộc vào ai từ cách ứng xử với cuộc đời đến chính bản thân tôi.
– Ý nghĩa của câu nói trên: Trong cuộc sống có những điều có thể chọn lựa và những điều không thể chọn lựa, chúng ta có thể thay đổi cách sống sao cho phù hợp với hoàn cảnh cụ thể của mình.
b) Bàn luận vấn đề
(1) Ta không được chọn nơi mình sinh ra
– Mỗi người ngay từ khi sinh ra đã thuộc về một ngôi nhà, một quê hương, xứ sở. Gia đình ấy, quê hương ấy, sướng khổ, giàu nghèo, sang hèn là cái có sẵn, ta không lựa chọn được.
– Có nhiều người sinh ra trong hoàn cảnh không như ý: không cha mẹ hoặc cha mẹ nghèo khó, bị dị tật bẩm sinh hay tai nạn bất ngờ ập đến… Đây đều là những yếu tố khách quan ngoài tầm kiểm soát của con người. Ta không được lựa chọn, cũng không thể thay đổi… Vì thế, thay vì tự ti, mặc cảm, oán giận… hãy biết chấp nhận hoàn cảnh. Chỉ khi chấp nhận nó, ta mới có cơ hội vượt qua nó.
(2) Nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống
– Người khác có thể định hướng cách sống cho bạn nhưng không thể thay bạn nhận những điều mà cách sống đó mang lại.
– Câu nói muốn hướng mọi người đến lối sống tích cực, nhằm thay đổi hoàn cảnh không như ý của bản thân để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn:
+ Tự tin, không mặc cảm, tự hào về gia đình, quê hương dù ở trong hoàn cảnh nào.
+ Vượt khó, vươn lên, khắc phục những khó khăn trong cuộc sống, biến ước mơ thành hiện thực.
+ Biết đối xử chân thành, cởi mở, biết sẻ chia, giúp đỡ mọi người xung quanh.
+ Biết cống hiến và hưởng thụ cuộc sống. Đây là cách sống tích cực, lạc quan, có ích cho xã hội, sẽ gặt hái được thành công, hạnh phúc và được mọi người yêu quý, trân trọng.
(3) Mở rộng
- Thực tế ngày nay có rất nhiều người vì bất mãn với hoàn cảnh mà luôn tự ti, mặc cảm, thậm chí phủ nhận, rũ bỏ nguồn cội của mình; Đổ lỗi cho hoàn cảnh, không chịu vươn lên; Cư xử với mọi người: hẹp hòi, ích kỉ, bon chen, đố kị… Đây là cách sống tiêu cực, không những không đạt được thành công, hạnh phúc mà còn có thể làm ảnh hưởng đến người khác.
c) Bài học nhận thức và hành động: Rút kinh nghiệm cho bản thân
3. Kết bài
Khẳng định lại vấn đề: Câu nói chắc hẳn là bài học quý giá cho bất cứ ai, nó cũng là sự thức tỉnh với mọi người.
Văn mẫu nghị luận Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống
Bài số 1: Ta không được chọn nơi mình sinh ra
Mỗi con người đều có một nhật kí riêng cho đời mình, từ khi sinh ra cho đến khi hóa vào cát bụi. Có người may mắn nhưng cũng có người bất hạnh, may mắn hay bất hạnh đôi khi do bạn nghĩ. Bởi vì bạn không được chọn nơi bạn sinh ra nhưng được chọn cách mình sống như thế nào. Chính cách sống của bạn mới đem lại may mắn hay bất hạnh cho chính bạn. Nơi mình sinh ra không có nghĩa là nơi mình sẽ chết đi. Vì thế chúng ta hãy sống đẹp, sống đúng với chính mình.
Chúng ta ắt hẳn ai cũng có một gia đình, chính gia đình là nơi mình sinh ra. Có gia đình tràn đầy hạnh phúc, tiếng cười, nhưng cũng có gia đình lạnh giá, thậm chí cuộc sống như địa ngục. Có gia đình nghèo hèn suốt đời lam lũ, nhưng cũng có gia đình giàu sang, khi sinh ra bạn đã sống trong nhung lụa. Có gia đình bé nhỏ, thiếu tình thương, bạn sinh ra đã nhận thức được sự đói nghèo và bất hạnh. Dù cho trong gia đình nào thì nơi ấy cũng ảnh hưởng không ít đến bạn, có thể giúp bạn sống tốt hơn nhưng cũng có thể dìm chết bạn. Thế nhưng bạn có quyền chọn “ cách mình sẽ sống”, đó là cách bạn vượt lên hoàn cảnh, thích nghi với cuộc sống. Chính cách sống quy định con người bạn, làm thay đổi hoàn cảnh của bạn. Bạn không được chọn nơi mình sinh ra nhưng bạn được chọn cách mình sẽ sống.
Mỗi người có một cảnh ngộ riêng, đó là điều không thể lựa chọn tùy ý, hay chê trách, hay bác bỏ. Nơi mình sinh ra dù là nông thôn nghèo hay đô thị phù hoa thì nơi ấy chỉ gắn bó với một phần đời của bạn. Bạn không có quyền lựa chọn bởi đơn giản bạn bất lực. Tất nhiên sinh ra trong một gia đình giàu sang, cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn khi ra ra trong một gia đình nông dân nghèo. Khi lớn lên đôi khi mình sẽ ước rằng được sinh ra trong một gia đình khá giả hơn thế nhưng nào có được đâu. Bạn cần phải nhận ra điều đó và vứt bỏ những ham muốn viễn vong. Được sinh ra trong một gia đình nhà giáo ưu tú, giáo sư Ngô Bảo Châu cũng may mắn tiếp nhận những kiến thức từ gia đình. Hay con của những nhà tài phiệt thì suốt cuộc đời của họ giàu sang, phú quý. Thế nhưng chúng ta đừng vội đố kị, đừng thèm muốn hay suýt xoa. Nếu giáo sư Ngô Bảo Châu không cố gắng, không học hỏi hết mình thì cũng như bao người khác, không bao giờ chạm tới giải thưởng field danh giá. Nếu như con của Bill Gate không làm việc quần quật mà phá gia chi tử như bao quý tử khác thì dù có giàu nức đố đổ vách đến cuối đời vẫn đói trơ xương. Điển hình như người được mệnh danh là công tử Bạc Liêu, cậu cả Huy của Bá Hệ Trạch, giàu đến khinh người thế nhưng chàng công tử này lại sống một đời xa xỉ, buông thả, tiêu tốn hơn tám ngàn tấn vàng để rồi cuối đời phải kiếm sống chật vật bằng nghề xe ôm. Chúng ta thấy đấy, dù sinh ra trong hoàn cảnh nào nhưng cách mình sẽ sống là tùy chúng ta chọn.
Nếu bạn chọn được cách sống tốt bạn sẽ thành công hơn mong đợi. Nếu sinh ra trong gia đình nghèo hèn, vùng quê lam lũ khiến bạn luôn nuôi ý chí thoát nghèo, thoát cảnh đói, thoát khỏi cuộc sống tối tăm thì sớm muộn gì một ngày không xa bạn sẽ chớp lấy cơ hội và trở nên giàu có. Chính cái nghèo đã thúc đẩy bạn trở nên giàu có vì thế không phải mình sinh ra nghèo hèn, bất lợi thì luôn đẩy bạn đến bên vực thẳm. Chính bạn sẽ thay đổi hoàn cảnh của chính mình. Công ty điện tử Sam Sung trước khi vững mạnh thì chỉ là một tiệm bán cá khô. Đấy, chính hoàn cảnh đã thúc đẩy họ lớn mạnh, chính hoàn cảnh đã thúc đẩy bao người vươn lên trong cuộc sống. Giá như bạn sống trong cảnh phú quý, xa hoa, thế nào bạn cũng có suy nghĩ cần gì phải lao động nữa, đó là suy nghĩ cực kì sai lầm. Nếu chọn cách sống ấy thế nào bạn cũng tán gia bại sản. Một số người, một số quốc gia giàu có, sắn sàng chi tiền cho những sự kiện xa xỉ để cuối cùng nợ ngập đầu, điển hình như Hy Lạp. Thế đấy chúng ta cần chọn cho mình cách sống phù hợp để lấy cảnh ngộ mình làm điểm bắt đầu và tiến lên.
Chúng ta cần vượt lên cảnh ngộ của mình, dù nghèo hèn hay giàu sang, chúng ta cần vứt bỏ suy nghĩ cố hữu về cảnh ngộ của gia đình mình. Cảnh ngộ ấy không ảnh hưởng nhiều đến chúng ta. Hãy bắt đầu và tiếp tục lập kế hoạch thoát khỏi cảnh ngộ, phải sống là chính mình. Bạn sống sao, bạn hưởng vậy, ai sống hay hưởng nhờ cho bạn. Hãy vượt lên nghịch cảnh, quẳng gánh lo đi và vui sống.
Chúng ta cần biết rằng: “ Bạn không được chọn nơi mình sinh ra nhưng bạn được chọn cách mình sẽ sống”. Vì thế hãy sống cho chính bạn. Chính cách sống bạn chọn sẽ thay đổi cảnh ngộ của chính mình.
Xem thêm: Trách nhiệm của thanh niên với nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc
Bài số 2 - Ta được chọn cách mình sẽ sống
Sinh ra trên đời mỗi người chỉ có một lần để sống, tuy không được lựa chọn nơi mình sinh ra, hoàn cảnh sống nhưng sống như thế nào, sống ra sao lại phụ thuộc hoàn toàn bởi bản thân ta, đúng như câu nói “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống”.
“Nơi mình sinh ra” chỉ hoàn cảnh sống, điều kiện, quê quán nơi mình được sinh ra, nghĩa là những yếu tố khách quan, thứ mà ta không thể tự quyết định được. “Cách mình sẽ sống” là những hành động, thái độ ứng xử cũng như những nỗ lực vươn lên để khẳng định cuộc sống của mình. Xuất hiện trong cuộc đờ, chúng ta được bố mẹ trao cho một sinh mệnh, một cơ hội sống quý báu. Cuộc sống ấy có thể êm đềm hạnh phúc, cũng có thể là những bất hạnh, đáng thương nhưng cuộc sống và số phận trong tương lai của chúng ta ra sao lại là yếu tố chủ quan phụ thuộc vào chính ý chí, mong muốn và quyết tâm của bản thân.
Câu nói “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống” đã khẳng định về bản chất của cuộc sống: trong cuộc sống có những điều ta có thể chọn lựa nhưng cũng có điều không thể lựa chọn. Nhưng cuộc sống của chúng ta ra sao lại do cách sống của chúng ta quyết định.
“Ta không được chọn nơi mình sinh ra”. Mỗi người khi sinh ra đều thuộc về một ngôi nhà, một quê hương, xứ sở. Nơi chúng ta thuộc về ấy có thể giàu sang, sướng khổ là cái đã được định sẵn, chúng ta vốn không được lựa chọn. Có nhiều người may mắn sinh ra trong một mái ấm hạnh phúc nơi có bố mẹ yêu thương, chở che nhưng cũng có không ít những số phận bất hạnh vừa sinh ra đã mồ côi bố mẹ, phải sống lang bạt….Đó là những nhân tố khách quan, nằm ngoài mong muốn chủ quan của mình và không thể kiểm soát bằng ý chí và mong muốn.
Không được chọn nơi sinh ra nhưng chúng ta được chọn cách mình sẽ sống. Cuộc sống là của mình, dù may mắn được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, được bố mẹ định hướng cho những cách sống tốt đẹp nhưng xét đến cùng bố mẹ cũng không thể thay ta tiếp nhận được những điều tốt đẹp mà cách sống ấy mang lại nếu như ta không chủ động lĩnh hội. Ngược lại, nếu sinh ra đã có số phận bất hạnh, không may mắn như những người xung quanh, thay vì mặc cảm, tự ti chúng ta hãy học cách chấp nhận để từ đó mạnh mẽ mà vươn lên, vượt thoát khỏi hoàn cảnh để mang đến cuộc sống tương lai tốt đẹp hơn.
Câu nói đã mang đến cho chúng ta một bài học sâu sắc về cách sống tích cực, hãy mạnh mẽ, chủ động chúng ta sẽ thay đổi được cuộc sống thay vì trở thành nô lệ của hoàn cảnh. Chúng ta không được lựa chọn nơi ta sinh ra, hoàn cảnh sống nhưng không bởi thế mà ta tự ti, mặc cảm, hãy học cách chấp nhận và cảm thấy hạnh phúc vì chúng ta được sinh ra trên đời, dù bố mẹ chúng ta không hoàn hảo nhưng họ đã mang đến chúng ta đến với cuộc sống, và sự sống ấy là thứ đáng trân trọng nhất.
Trong thực tế có không ít người tự ti, xấu hổ với hoàn cảnh của mình, thậm chí có những người rũ bỏ quê hương, bố mẹ để không làm ảnh hưởng đến sự nghiệp đang thăng tiến của mình; cũng có không ít người đổ lỗi cho hoàn cảnh để mãi trượt dài trong sự tăm tối, trở thành nô lệ của số phận và mãi mãi không thể khẳng định được giá trị, bản sắc của riêng mình.
Cuộc sống, hạnh phúc đều nằm trong thái độ sống và hành động thiết thực của chúng ta, vì vậy hãy sống tích cực để mang đến cuộc sống tốt đẹp, ý nghĩa nhất nhé!
Xem thêm: Nghị luận xã hội về lòng can đảm
Bài số 3 - Nghị luận xã hội câu nói: Ta không được chọn nơi mình sinh ra của một bạn học sinh giỏi văn
Có người nói "Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống", trước hết tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện: "Trong một lần đi tìm hiểu thực tế, một phóng viên đã bắt gặp hai con người, một hoàn cảnh và hai số phận. Anh A và anh B đều có người bố nghiện ngập và vũ phu thế nhưng khi lớn lên anh B trở thành người luôn đi đầu trong công tác phòng chống tệ nạn xã hội, còn anh A lại là bản sao của bố anh. Người phóng viên đó đã đặt cho hai anh một câu hỏi: Điều gì đã khiến anh trở nên như thế và đã nhận được cùng một câu trả lời: Có một người cha như thế nên tôi phải như thế." Con người ta đâu có quyền lựa chọn cho mình sinh ra để lớn lên, nhưng ta lại có các quyền chọn cho mình cách sống, chọn cho mình nhân cách.
Nơi mình sinh ra: đó chính là quê hương ta, gia đình ta, là điều kiện, hoàn cảnh của gia đình ta. Nó có thể là một gia đình nghèo khó trong một vùng quê "nước mặn đồng chua" cũng có thể là căn biệt thự trong thành phố xa hoa lộng lẫy. Còn hoàn cảnh biết đâu là chẳng có cha có mẹ như bao đứa trẻ bình thường khác.
Còn cách mình sẽ sống: đó chính là cách học tập, rèn luyện đạo đức, trí tuệ, là cách đối nhân xử thế trong ta với mọi người với xã hội. Là lối sống, là nhân cách của bản thân ta.
Vậy tại sao ta không thể chọn nơi mình sinh ra? Và lại được chọn cách mình sẽ sống?
Như tôi đã nói: chúng ta có thể sẽ được sinh ra trong túp lều tranh rách nát, trong gia đình "nghèo rớt mồng tơi", cũng có thể sẽ được sinh ra trong căn biệt thự to lớn xa hoa, trong một gia đình giàu có văn minh, hay trong một ổ chứa tệ nạn xã hội.
Những điều đó ta không thể quyết định hay lựa chọn cho bản thân từ lúc mới sinh ra được. Có thể nói đó chính là sự an bài của số phận.
Còn về cách sẽ sống, tạo hóa cho ta sự sống, cha mẹ cho ta sinh mạng và được sống đó là một diễm phúc. Nên ta dù ở trong hoàn cảnh,điều kiện như thế nào thì chỉ cần ta lạc quan, biết trân trọng cuộc đời, biết sống để trở thành công dân có ích. Biết phấn đấu rèn luyện từng ngày. Sống có mục tiêu,hoài bão, đó là lí tưởng, là cách sống. Và đó chính là điều ta hoàn toàn có thể lựa chọn, quyết định và thực hiện bằng chính bản thân mình.
Câu nói cho ta thấy rằng: Đừng quá quan trọng hóa vấn đề ta sinh ra ở đâu, lớn lên trong hoàn cảnh như thế nào. Mà hãy biết lấy đó làm điểm đặt, biết nhìn về phía trước và phấn đấu vươn lên rèn luyện cho bản thân mình nhân cách tốt đẹp,đáng quý. Tạo cho mình một tâm hồn thanh bình và thỏai mái. Tạo cho mình những thành quả đáng tự hào. Đó chính là vấn đề đáng quan tâm trong quá trình sinh tồn của ta bạn nhé.
Như anh A và anh B trong câu chuyện của tôi kể. Họ đều được sinh ra trong hoàn cảnh đáng thương, thiếu vắng đi sự dạy dỗ của cha. Nhưng khi lớn lên hai người lại trở thành hai số phận khác biệt. Điều gì khiến họ trở nên như vậy? Vì người cha ư? Không hẳn đâu! Người cha tuy là sự thiệt thòi, là nỗi mất mát của họ nhưng đó cũng chỉ là tác động bên ngoài. Nguyên nhân thật sự chính là họ. Chính bản thân họ. Chính cái lập trường, cái suy nghĩ và cả quá trình rèn luyện, hoàn thiện bản thân. Một nhà văn từng nói "Trong cuộc sống ta không tiến thì ắt sẽ lùi". Cho nên anh A đã không thể giữ vững lập trường bản thân, không có sự phấn đấu vươn lên nên trở thành bản sao của cha anh. Còn anh B, anh đã có sự phấn đấu, cố gắng vượt lên hoàn cảnh mà trở thành công nhân có ích, trở thành đóa sen thắm "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Đáng là tấm gương sáng cho chúng ta noi theo.
Không chỉ anh B là tấm gương mà trong cuộc sống vẫn còn rất rất nhiều người biết vượt lên hoàn cảnh, có ý chí, nghị lực sắt đá, kiên cường, bám trụ với cuộc đời dâng hiến sức lực, trí tuệ. Hẳn khắp đất nước ta đều sẽ có đoàn nghệ thuật mà nghệ sĩ là những người bị khuyết tật. Hay các cơ sở tăm tre của hội người mù. Hay các tấm gương vượt khó vươn lên trong học tập,trong cuộc sống, lao động như anh Nguyễn Ngọc Tuấn ở Hà Nội. Hoàn cảnh gia đình khó khăn, lại bị bệnh tim bẩm sinh nhưng mười một năm liền anh là học sinh xuất sắc. Hay cô sinh viên bán bánh đổi chữ Lí Thùy Trang ở Thành Phố Hồ Chí Minh Quận Thủ Đức. Hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng. Cô gái được mệnh danh là Nhà văn của nghị lực Trần Trà My ở Quảng Trị….v..v…
Song, bên cạnh những con người biết nỗ lực vươn lên lại là những con người giống anh A tự ti vì hoàn cảnh, về điều kiện gia đình, đổ lỗi cho hoàn cảnh, bon chen, đố kị rồi đâm ra mặc cảm, lạnh nhạt, thờ ơ với mọi người xung quanh. Rồi đưa bản thân đi vào con đường sai trái. Hay các công tử, tiểu thư gia đình khá giả, có điều kiện thì lại ăn chơi đua đòi, mải sống sa đà trong hoan lạc mà quên mất bản thân quên mất mình đang sống sai trái. Hay những kẻ không tự quyết định cuộc đời mình,sống một cách dựa dẫm. Những con người như vậy thật đáng chê, đáng phê phán.
Các bạn thấy đấy, đâu phải cứ sinh ra trong gia đình giàu có là ta sẽ thành công và hạnh phúc. Trong xã hội này có rất nhiều gia đình, nhiều con người sinh ra trong khó khăn mà lại có thể vươn lên đứng ở đỉnh cao của xã hội đó thôi. Nên ta hãy lạc quan, tự tin đối mặt. Dù ta sống trong điều kiện như thế nào, trong hoàn cảnh ra sao. Chỉ cần ta biết lấy đó làm nghị lực để phấn đấu. Lấy đó làm vốn ở điểm xuất phát để đi trên con đường đến hạnh phúc và thành công. Không những vậy ta hãy biết chọn cách sống, chọn mục tiêu phấn đấu phù hợp với hoàn cảnh của mình các bạn nhé! Hãy luôn tự hào về gia đình, quê hương dù sang hên giàu nghèo. Hãy thân ái, cởi mở giúp đỡ và chia sẻ với mọi người xung quanh. Biết cống hiện và hưởng thụ cuộc sống một cách tích cực. Ta sẽ trở thành tế bào khỏe khoắn của xã hội. Và ta sẽ đạt được thành công, nhận được sự yêu mến, quý trọng của mọi người.
Nhà văn Mĩ bà Helen Keller có nói: "Tôi đã khóc vì không có giày để đi đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày". Trong cuộc sống, không có gì là tuyệt đối đâu, như sự khó khăn, khổ sở, vẫn có người sẽ còn khổ hơn ta nữa. Nên hãy biết vượt lên hoàn cảnh của mình để vươn lên. Đó là cách duy nhất để khẳng định giá trị bản thân. Hãy nhớ số phận của bạn nằm trong tay bạn và do bạn định đoạt. Hơn thế nữa, số phận của ta, cách sống, cuộc đời của ta thì ta hãy biết nắm bắt và quyết định. Đừng bao giờ để người khác quyết định thay việc mình sẽ sống như thế nào.
Nguyễn Thị Thanh Huyền - Trường THPT Cửa Tùng, Quảng Trị
Xem thêm bài văn mẫu: Nghị luận về vấn đề rượu bia và tai nạn giao thông
Bài số 4
Có bao giờ các bạn trách bố mẹ vì không tạo cho mình được một hoàn cảnh tốt như bạn bè? Có bao giờ bạn hối hận vì đã được sinh ra trong cuộc sống này. Đừng nản lòng bạn nhé, vì hoàn cảnh không quyết định tất cả, vì “Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng được lựa chọn cách mình sẽ sống"
Ta cần hiểu câu nói ấy như thế nào?
Nơi mình sinh ra là hoàn cảnh thực tại của chúng ta ở hiện tại. Đó có thể là hoàn cảnh gia đình, là môi trường học tập và sinh sống, hay thậm chí là đất nước ta đang ở. Câu nói như một lời khẳng định, ta không thể quyết định vận mệnh cho chính hoàn cảnh của mình, mà nó phải phụ thuộc vào nhiều yếu tố xung quanh ta. Vậy ta được trao cho quyền gì? Chính là “lựa chọn cách mình sẽ sống”. Nó gắn liền với nhân cách, ý chí, đam mê, khát vọng và những ước muốn mà bạn hướng tới. Đó mới là điều làm nên cuộc sống của chính bạn. Bạn hoàn toàn có thể quyết định số phận, hoàn cảnh của mình, bất chấp cả hoàn cảnh. Đó mới là điều quan trọng mà câu nói muốn gửi gắm.
Quả đúng như vậy!
Chúng ta không thể chọn nơi mình sinh ra, vì vốn dĩ ngay từ đầu, chúng ta đã nằm trong sự bao bọc, chở che của quá nhiều yếu tố. Mẹ cha là người sinh ta ra, đất nước này ôm ấp chở che ta, mái nhà này nuôi dưỡng ta. Ta cứ thế mà lớn lên chẳng cần nghĩ suy. Con người bị ràng buộc qua lại giữa hoàn cảnh, có những thực tại dù muốn thoát ra đến đâu cũng không thể làm được. Ta sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nếu ta chưa đủ khả năng thì sẽ không thể làm giàu cho gia đình mình được. Con người đến với thế giới là một sự sắp đặt hài hoà của tạo hoá, nên hoàn cảnh là điều khó có thể thay đổi. Chúng ta hãy cứ nhìn vào những Nguyễn Ngọc Kí, những Nick Vuijic, hay những em bé bị khuyết tật mồ côi. Họ chính là những con người không được lựa chọn cách mà mình sinh ra, họ chịu sự chi phối của tạo hoá và phải sống cuộc đời theo chính số phận của mình. Không sai khi nói rằng, không ai có thể lựa chọn nơi mình sinh ra.
Nhưng đó lại không phải là mục đích chính của câu nói. Điều quan trọng là chúng ta được lựa chọn cách mình sẽ sống.
Trước hết, phải tự hiểu rằng, khi ta đã được sinh ra trên cõi đời này, thì cuộc sống lại trao trả về tay chúng ta. Chính chúng ta lại là người nắm giữ chìa khoá của tương lai mình. Cha mẹ có thể nuôi nấng nhưng không thể suy nghĩ, hành động và sống giúp ta. Mỗi người lúc ấy phải tự có trách nhiệm cho tương lai của chính mình. Bạn muốn sống một cuộc đời lương thiện hay dối trá, bạn muốn mơ ước hay buông bỏ, bạn hèn nhát hay mạnh mẽ, đó có phải là quyết định của chính bạn không? Chỉ khi ta tự quyết định vận mệnh của ta, ta mới nhận ra cuộc sống này thực đáng sống biết nhường nào, ta trân trọng thêm cuộc sống này, ta có trách nhiệm với chính cuộc sống này.
Điều quan trọng là chúng ta chỉ thực sự sống khi ta được lựa chọn cách mình sẽ sống. Bởi lựa chọn là lựa chọn nhân cách, đam mê, khát vọng. Thiếu những thứ đó, cuộc sống có chăng chỉ quay về hai chữ tồn tại. Khi con người bị ép buộc theo hoàn cảnh, họ sẽ không thể toàn tâm toàn ý mà sống. Họ cho cuộc sống ấy là vất vưởng, là vô nghĩa. Khi ấy, sống còn có ích gì? Ta hãy cứ nhìn vào những người ta đã từng kể tên, là Nguyễn Ngọc Kí, là Nick Vuijic. Họ không được lựa chọn nơi mình sinh ra, nhưng họ đã sống như thế nào? Là một Nguyễn Ngọc Kí vượt lên tất cả trở thành một thày giáo ưu tú, là Nick Vuijic viết nên tên tuổi của mình trên trường quốc tế. Sống như vậy, mới thực là đáng sống.
Điều đáng buồn là trong cuộc sống hiện nay, vẫn còn những tình trạng sống nương dựa vào hoàn cảnh, thậm chí là đổ lỗi cho hoàn cảnh. Khi không làm được điều như ý, họ cho rằng tại hoàn cảnh, mà không tự nhận thức sai lầm của mình. Những con người ấy, chẳng bao giờ có thể thoát ra cái bóng của thực tại, để thành công, để thay đổi hoàn cảnh.
Là con người ở thời đại 21, mỗi học sinh như chúng ta cần tự ý thức được trách nhiệm của bản thân. Cần có bản lĩnh để đối diện với hoàn cảnh mình đang sống, vượt qua nó nhờ năng lực của chính mình, và thay đổi nó khi đã đủ khả năng. Có như thế, cuộc sống mới trở nên tốt đẹp và phát triển hơn. Còn ngay từ bây giờ, mục tiêu vẫn là học hành thật tốt, rèn luyện đạo đức để có thể đủ khả năng tồn tại và phát triển trong xã hội.
Bạn có dám chọn cách mà mình sống chứ? Hãy cứ tin rằng, cuộc đời luôn ẩn chứa nhiều điều kì diệu, nó hiện diện xung quanh chúng ta, đợi chúng ta nỗ lực mà tìm ra nó.
Một đề văn tương tự: Nghị luận Theo đuổi đam mê thành công sẽ chạy theo bạn
-/-
Trên đây Đọc tài liệu đã gợi ý cho các em một số bài văn mẫu nghị luận ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống, mong rằng nội dung này sẽ giúp ích cho các em!