Câu 1. Nghe - viết: Trẻ con ở Sơn Mỹ (từ đầu đến ...hạt gạo của trời)
Trẻ con ở Sơn Mỹ
Cho tôi nhập vào chân trời các em
Chân trời ngay trên cát
Sóng ồn ào phút giây nín bặt
Ôi biển thèm hóa được trẻ thơ
Tóc bết đầy nước mặn
Chúng ùa chạy mà không cần tới đích
Tay cầm cành củi khô
Vớt từ biển những vỏ ốc âm thanh
Mặt trời chảy trên bàn tay nhỏ xíu
Gió à à u u như ngàn cối xay xay lúa
Trẻ con là hạt gạo của trời.
Gợi ý:
- Chú ý: Cách trình bày thơ thể hiện tự do và viết đúng những chữ dễ viết sai (Sơn Mỹ, bết...)
Câu 2. Dựa vào hiểu biết của em và những hình ảnh được gợi ra từ bài thơ Trẻ con ở Sơn Mỹ, hãy viết một đoạn văn khoảng 5 câu theo một trong các đề bài sau:
a) Tả một đám trẻ đang chơi đùa hoặc đang chăn trâu, chăn bò.
b) Tả một buổi chiều tối hoặc một đêm yên tĩnh ở vùng biển hoặc ở một làng quê.
Gợi ý bài làm tham khảo:
a) Tả một đám trẻ đang chơi đùa hoặc đang chăn trâu, chăn bò.
Hè hàng năm, em đều được bố mẹ cho về quê ngoại. Quê ngoại là một vùng biển bao la, nhiều cát trắng.
Mỗi chiều ra biển, em được hít thở không khí trong lành nồng mùi muối biển, được ngắm sóng bạc đầu và thưởng thức những âm thanh ồn ào của “sân chơi” bãi biển.
Chiều chiều, khi mặt trời dần bắt đầu ẩn mình sau dãy núi, nước biển từ từ rút ra xa, cũng là lúc trẻ em trong xóm kéo nhau ra bãi biển chơi đùa.
Các bạn tụ tập theo nhóm to, nhóm nhỏ, nhóm đôi và cả chỉ có một người. Trong đám, hầu như bạn nào cũng có một điểm chung: mái tóc vàng hoe khét nắng, nước da đen bóng và đi chân đất. Cả bãi biển như một sân vận động với rất nhiều trò chơi sôi nổi, hấp dẫn. Một đám vài chục bạn chơi bóng đá, hò hét cãi vã nhau ỏm tỏi dù đã có trọng tài. Nhóm hơn chục bạn thì chơi rượt đuổi, đứa nào yếu hơn thì tha hồ bị phạt do chạy không nổi. Xa xa, vài ba bạn tụm lại chơi bắn bi hoặc chơi đánh đáo, thả diều. Đôi ba bạn nữ nhảy lò cò, dăm bạn thì nhảy dây. Rải rác còn có những nhóm chơi banh đũa, xây lâu đài cát, bắt ốc...
Biển chiều của trẻ em, một bức tranh sinh động. Chiều tàn, nắng tắt hẳn, không ai bảo ai, chúng em chia tay nhau và hẹn ngày mai tiếp tục. Ngoài kia, biển vẫn ru mãi bài ca muôn thuở.
b) Tả một buổi chiều tối hoặc một đêm yên tĩnh ở vùng biển hoặc ở một làng quê.
Nắng trưa gay gắt, bầy chim im tiếng hót, cây cỏ ngừng xao động, còn dòng sông lững lờ trôi với dáng vẻ lười nhác.
Ngay lũy tre đầu làng, dưới mái vòm khổng lồ bóng râm của những tán cây ăn quả, em cùng bọn nhóc trong làng tụ tập lại để làm những con diều cho cuộc hẹn chiều nay ở bãi đất ven sông. Trên những mái tóc rối không chải, li ti những cánh hoa cau, hoa bưởi. Các gương mặt hồn nhiên, đen đúa sáng ánh tươi vui rộn rã, cả bọn ngồi thành một vòng không mấy tròn trịa. Tất cả dụng cụ học lập của môn kỹ thuật được mang ra khá dồi dào. Tiếng nói chuyện rì rầm, tiếng cười khúc khích đôi khi xen lẫn tiếng tranh cãi vang động cả trưa hè vắng lặng. Đứa khéo tay thì vót những thanh tre làm thân diều, đứa nhanh nhẹn thì cắt giấy, băng keo. Tất cả đều say sưa với công việc của mình, đứa lớn xong trước thì giúp đứa bé.
Hàng chục cánh diều đã được "xuất xưởng": con hình thoi được vẽ một gương mặt ngộ nghĩnh: có mắt, miệng mà không có mùi, con cánh én thì đuôi rất dài v.v... Mỗi con một vẻ, một kiểu đánh riêng. Chúng đều được bọn em đính cho cái phù hiệu "Xóm quá" nhằm thể hiện sự đồng lòng của cả bọn. Niềm tin chiến thắng trong cuộc thi thả diều rạng ngời trên từng gương mặt, những cánh tay đen bóng, mốc thếch nước phèn được vung lên sau tiếng hô "Chiến thắng".
Lòng em dâng lên cảm xúc khó tả, em cảm thấy rất vui và thương yêu các bạn hơn. Những người bạn hiền lành, giản dị và mộc mạc.