Phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn

Xuất bản: 13/09/2024 - Tác giả:

10+ mẫu đoạn văn phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn trong văn bản Ai đã đặt tên cho dòng sông (Hoàng Phủ Ngọc Tường)

Thông qua việc phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn trong văn bản Ai đã đặt tên cho dòng sông, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá những hình ảnh, biện pháp nghệ thuật mà tác giả sử dụng để làm nổi bật vẻ đẹp của dòng sông Hương, đồng thời cảm nhận được tình cảm của tác giả dành cho quê hương. Bài viết này sẽ cung cấp cho các em những gợi ý hữu ích để hoàn thành bài văn của mình.

Dàn ý đoạn văn phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn

1. Mở đoạn

- Giới thiệu tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường và tác phẩm "Ai đã đặt tên cho dòng sông".

- Khái quát vẻ đẹp của sông Hương được tác giả miêu tả trong một đoạn văn cụ thể (có thể trích dẫn đoạn văn).

2. Thân đoạn

a) Phân tích vẻ đẹp của sông Hương trong đoạn văn

- Hình ảnh trực quan:

+ Màu sắc: Sông Hương có màu sắc như thế nào? Màu sắc đó gợi lên cảm xúc gì?

+ Hình dáng: Dòng sông uốn lượn ra sao? So sánh với những hình ảnh gì?

+ Không gian: Bầu trời, mây, núi non xung quanh sông Hương như thế nào?

- Hình ảnh ẩn dụ, so sánh, nhân hóa:

+ Tác giả đã sử dụng những biện pháp nghệ thuật nào để miêu tả sông Hương?

+ Những hình ảnh ẩn dụ, so sánh đó có ý nghĩa gì?

+ Sông Hương được nhân hóa như thế nào? Điều đó gợi lên cảm xúc gì?

+ Tác dụng của các biện pháp nghệ thuật đó đối với việc thể hiện vẻ đẹp của sông Hương.

b) Phân tích cảm xúc của tác giả

- Tác giả dành cho sông Hương tình cảm như thế nào? (yêu mến, trân trọng, tự hào...)

- Cảm xúc đó được thể hiện qua những từ ngữ, hình ảnh nào?

3. Kết đoạn

- Khái quát lại vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả trong đoạn văn.

- Nêu cảm nhận của bản thân về vẻ đẹp của sông Hương và ý nghĩa của đoạn văn.

Mẫu đoạn văn phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn trong văn bản Ai đã đặt tên cho dòng sông

Phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn mẫu số 1

Trong bức tranh toàn cảnh về sông Hương, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khéo léo tô điểm những nét vẽ tinh tế, làm nổi bật vẻ đẹp trữ tình và hùng tráng của dòng sông. Ở đoạn văn này, tác giả đã sử dụng hàng loạt hình ảnh so sánh, nhân hóa để khắc họa sông Hương như một người con gái đẹp. Dòng sông không chỉ đơn thuần là một dòng nước chảy mà còn mang trong mình tâm hồn, cảm xúc. Khi thì dịu dàng, e ấp như "một cô gái Di-gan phóng khoáng", lúc lại mạnh mẽ, dữ dội như "một bản trường ca của rừng già". Những hình ảnh đối lập ấy đã tạo nên một bức tranh sông Hương vừa mềm mại, vừa mạnh mẽ, vừa trữ tình, vừa hùng tráng. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng những từ ngữ giàu chất thơ như "rầm rộ", "mãnh liệt", "dịu dàng", "say đắm" để tô đậm thêm vẻ đẹp của sông Hương. Qua ngòi bút tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường, sông Hương hiện lên không chỉ là một danh thắng mà còn là một biểu tượng văn hóa, một linh hồn của cố đô Huế.

Phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn mẫu số 2

Trong văn bản Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường, em ấn tượng với đoạn văn miêu tả sông Hương ở đoạn cuối, khi chảy vào thành phố Huế. Ở đoạn cuối của hành trình, sông Hương trở nên dịu dàng và thơ mộng hơn bao giờ hết. Tác giả đã sử dụng hình ảnh so sánh tinh tế khi ví sông Hương như "một dải lụa mềm mại uốn lượn giữa lòng cố đô". Hình ảnh này gợi lên vẻ đẹp dịu dàng, nữ tính của dòng sông. Bên cạnh đó, những chi tiết miêu tả về dòng nước trong veo, phản chiếu bóng những ngôi nhà cổ kính đã tạo nên một bức tranh sông Hương bình yên, thanh tĩnh.

Phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn mẫu số 3

Trong tác phẩm "Ai đã đặt tên cho dòng sông", Hoàng Phủ Ngọc Tường đã vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp về sông Hương. Qua ngòi bút tài hoa của tác giả, sông Hương hiện lên không chỉ là một dòng sông đơn thuần mà còn là một biểu tượng, một linh hồn của cố đô Huế. Đoạn văn miêu tả sông Hương ở đoạn thượng nguồn đã khắc họa một vẻ đẹp vừa hùng vĩ, vừa trữ tình. Sông Hương được ví như "một bản trường ca của rừng già", với những hình ảnh mạnh mẽ, dữ dội như "rầm rộ giữa những bóng cây đại ngàn", "cuộn xoáy như cơn lốc vào những đáy vực bí ẩn". Qua đó, tác giả đã cho thấy sức sống mãnh liệt, sự hoang sơ của dòng sông khi còn ở thượng nguồn. Tuy nhiên, sông Hương không chỉ có vậy, khi chảy về xuôi, dòng sông trở nên dịu dàng, trữ tình hơn. Tác giả sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa để làm nổi bật vẻ đẹp ấy. Sông Hương được ví như "một cô gái Di-gan phóng khoáng", lúc thì "nằm ngủ mơ màng", lúc thì "chuyển dòng liên tục, vòng giữa, uốn mình, chuyển hướng". Qua đó, hình ảnh sông Hương trở nên sinh động, gần gũi và gợi cảm. Có thể nói, vẻ đẹp của sông Hương trong đoạn văn này là sự kết hợp hài hòa giữa vẻ đẹp hoang sơ của thiên nhiên và vẻ đẹp dịu dàng, trữ tình của con người.

Phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn mẫu số 4

Trong bức tranh toàn cảnh về cố đô Huế, sông Hương hiện lên như một tuyệt tác nghệ thuật. Nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường đã tài tình khắc họa vẻ đẹp của dòng sông này qua những câu văn giàu chất thơ. Ở đoạn văn [...], tác giả đã sử dụng hàng loạt hình ảnh sinh động để miêu tả sông Hương. Dòng sông không chỉ đơn thuần là một dòng nước chảy, mà còn được nhân hóa như một người con gái với vẻ đẹp dịu dàng, e ấp. Hình ảnh "sông Hương như một dải lụa mềm mại uốn lượn giữa lòng cố đô" đã gợi lên một vẻ đẹp thanh thoát, duyên dáng. Bên cạnh đó, những chi tiết về màu nước xanh biếc, những ghềnh đá ẩn hiện dưới làn nước càng làm tăng thêm sự huyền ảo, thơ mộng cho dòng sông. Không chỉ vậy, tác giả còn sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa để làm nổi bật vẻ đẹp của sông Hương. Qua ngòi bút tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường, sông Hương không chỉ là một địa danh, mà còn là một biểu tượng văn hóa, là linh hồn của cố đô Huế.

Đoạn văn phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn

Vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả qua một đoạn văn mẫu số 5

Trong văn bản Ai đã đặt tên cho dòng sông, đoạn văn miêu tả sông Hương ở đoạn thượng nguồn đã khắc họa một sông Hương mạnh mẽ, dữ dội ở thượng nguồn. Hình ảnh "rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn", "cuộn xoáy như cơn lốc", "gầm thét giữa những ghềnh đá dựng đứng" đã gợi lên một không gian hoang sơ, hùng vĩ. Qua đó, tác giả đã thể hiện sức sống mãnh liệt của dòng sông, đồng thời gợi ra một vẻ đẹp vừa hoang dã, vừa bí ẩn. Sông Hương ở đây không còn là một dải lụa mềm mại mà trở thành một con sông dữ dội, đầy sức mạnh. Điều này cho thấy sự đa dạng và phong phú trong vẻ đẹp của sông Hương.

Vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả qua một đoạn văn mẫu số 6

Sông Hương khi đi qua vùng Châu Hóa không chỉ mang vẻ đẹp mềm mại quyến rũ của người con gái mà còn mang nhiều vẻ đẹp rất đa dạng và phong phú khác. Rồi dòng sông đi qua những ngọn đồi, mặt nước phản quang thành những màu rực rỡ “sớm xanh, trưa vàng, chiều tím” thật kì thú, làm cho dòng Hương Giang như bức tranh nhiệm màu. Khi đi qua những lăng tẩm, sông Hương lại trở nên trầm mặc, tạo cho độc giả có cảm giác như dòng sông đang chiêm nghiệm, thành kính suy nghĩ về lịch sử của những ông hoàng bà chúa xưa kia đã từng huy hoàng như thế nào. Và rồi, sông Hương bỗng bừng sáng hơn khi nghe thấy âm thanh thành phố. Nhà văn thật tài tình khi sáng tác ra những hình ảnh độc đáo “chiếc cầu trắng của thành phố in ngần trên nền trời, nhỏ nhắn như vầng trăng non”, rồi thì “dòng sông mềm hẳn đi như tiếng “vâng” không nói ra của tình yêu” như tiếng lòng thẹn thùng, bẽn lẽn của cô gái Huế trong tình yêu đầu đời.

Vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả qua một đoạn văn mẫu số 7

Sông Hương không chỉ đẹp ở một vẻ đẹp tĩnh tại mà còn cuốn hút người đọc bởi sự biến hóa đa dạng. Từ thượng nguồn hoang dã, dữ dội, sông Hương dần trở nên dịu dàng, thơ mộng khi chảy qua những vùng đồng bằng. Hình ảnh "sông Hương như một dải lụa mềm mại uốn lượn giữa lòng cố đô" đã khắc họa rõ nét vẻ đẹp trữ tình của sông Hương ở đoạn hạ lưu. Qua ngòi bút tài hoa của Hoàng Phủ Ngọc Tường, chúng ta như được cùng sông Hương trải qua một cuộc hành trình đầy biến đổi, để rồi cuối cùng, sông Hương hòa vào biển lớn, mang theo bao nhiêu tình cảm của con người Huế. Hoàng Phủ Ngọc Tường đã sử dụng một loạt các biện pháp nghệ thuật để miêu tả vẻ đẹp của sông Hương. Bên cạnh nhân hóa, so sánh, tác giả còn sử dụng nhiều động từ mạnh, tính từ gợi cảm để tạo nên những hình ảnh sinh động, ấn tượng. Câu văn "Sông Hương rầm rộ giữa bóng cây đại ngàn" đã gợi tả sức mạnh của dòng sông, trong khi câu "Sông Hương như một dải lụa mềm mại" lại làm nổi bật vẻ đẹp dịu dàng, nữ tính. Sự kết hợp nhuần nhuyễn các biện pháp nghệ thuật đã giúp tác giả tạo nên một bức tranh sông Hương đa chiều, đầy sức sống.

Vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả qua đoạn văn mẫu số 8

Trong văn bản, hình ảnh em ấn tượng nhất là hình ảnh so sánh dòng sông như cô gái Di – gan phóng khoáng và man dại. Đó là một hình ảnh rất sáng tạo và ấn tượng. Dòng sông ở thượng nguồn, nơi nước chảy mạnh mẽ, cuồn cuộn, đó là khởi đầu của một dòng sông Hương, là nguồn gốc nơi dòng sông bắt đầu nên nó mang theo một chút gì đó hoang dã như một con thú chưa được thuần phục, hoàn toàn tự nhiên và dữ dội. Nhưng qua lăng kính đầy lãng mạn của tác giả, dòng sông ấy không như một con thú hoang mà nó giống như một cô gái Di – gan – người luôn được miêu tả là phóng khoáng, tự do và man dại. Đúng vậy, đó chính là vẻ đẹp khởi nguyên của dòng sống, ở nơi nó sinh ra và chưa bị gò bó bởi bất cứ cái gì. Nó mang vẻ đẹp của núi rừng, sự man dại, hoang dã của thiên nhiên, đó là vẻ đẹp của tạo hóa, của một thứ với nguyên bản chất và giá trị của nó. Nhưng sự hoang dã của nó đã được nhân cách hóa lên, khiến nó trở nên đẹp đến lạ lùng. Đây có lẽ chính là một thành công lớn của tác giả khi có thể so sánh vẻ đẹp của tự nhiên với vẻ đẹp của con người.

Vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả qua đoạn văn mẫu số 9

Với “Ai đã đặt tên cho dòng sông?”, tác giả đã nhìn sông Hương như con người có tính cách, tình cảm riêng. Sông Hương đã sống một nửa cuộc đời của mình như một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại. Sông Hương đã trở thành một người tài nữ đánh đàn lúc đêm khuya. Đây là nét riêng của sông Hương trong cái nhìn riêng của Hoàng Phủ Ngọc Tường (Sông Đà cũng được nhìn như một con người nhưng là con người với những tính cách hoàn toàn đối lập, vừa hung bao, vừa trữ tình, lúc như một hung thần, lúc như một mĩ nữ xinh đẹp và gợi cảm). Sông Hương cũng có một đời sống và tính cách phong phú song trong sự phong phú ấy có thể thấy một nét thống nhất là chất nữ tính rất đậm: Khi là một cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại với bản lĩnh gan dạ, tâm hồn tự do và trong sáng, khi là một con người con gái đẹp ngủ mơ màng, khi là người con gái dịu dàng của đất nước, khi là người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở với một sắc đẹp dịu dàng và trí tuệ. Dù ở bất kỳ trạng thái tồn tại nào, sông Hương trong cảm nhận của Hoàng Phủ Ngọc Tường vẫn đầy nữ tính. Nữ tính không chỉ vẻ ngoài xinh đẹp hiền hòa hay ở tâm hồn trong sáng mạnh mẽ. Chất nữ tính đậm đà nhất của sông Hương nằm trong chính đời sống tình cảm rất riêng của nó để trở thành một con sống rất mực đa tình.

Vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả qua đoạn văn mẫu số 10

Sông Hương không chỉ là một dòng sông, mà còn là một nhân chứng lịch sử của cố đô Huế. Qua ngòi bút của Hoàng Phủ Ngọc Tường, ta cảm nhận được sự gắn bó sâu sắc giữa dòng sông và con người nơi đây. Sông Hương như một người bạn đồng hành, chứng kiến biết bao thăng trầm của lịch sử. Hình ảnh những chiếc thuyền rồng lướt trên mặt nước, những buổi tối trăng thanh gió mát bên bờ sông đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người dân Huế. Sông Hương không chỉ là một vẻ đẹp tự nhiên mà còn là một vẻ đẹp văn hóa, tâm hồn của người dân xứ Huế. Để miêu tả vẻ đẹp của sông Hương, tác giả đã sử dụng một loạt các hình ảnh, biện pháp nghệ thuật độc đáo. Hình ảnh "sông Hương như một dải lụa mềm mại" gợi lên sự uyển chuyển, duyên dáng. Còn hình ảnh "sông Hương như một người đàn bà hát" lại mang đến một cảm giác sâu lắng, trữ tình. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa để làm nổi bật vẻ đẹp của dòng sông. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu sâu sắc của tác giả dành cho quê hương.

-/-

Trên đây là những gợi ý chi tiết về cách làm và một số đoạn văn mẫu phân tích vẻ đẹp của sông Hương được miêu tả của một đoạn văn trong văn bản Ai đã đặt tên cho dòng sông. Mong rằng những gợi ý trên sẽ là nguồn tài liệu tham khảo hữu ích giúp các em hoàn thành bài văn của mình một cách tốt nhất. Xem thêm các bài văn hay khác tại mục tài liệu Văn mẫu 11 để tự rèn luyện kỹ năng làm văn. Chúc các em học tốt!

Bạn còn vấn đề gì băn khoăn?
Vui lòng cung cấp thêm thông tin để chúng tôi giúp bạn
Hủy

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM