Dàn ý Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Thạch Sanh
1. Mở bài
Giới thiệu sơ qua về bản thân và chiến công giết chằn tinh.
2. Thân bài
- Thân thế của bản thân: Là hoàng tử con nhà trời được đầu thai xuống nhân gian
- Cuộc sống khi được đầu thai xuống trần gian
- Cuộc gặp gỡ với Lý Thông
- Cuộc chiến với xà tinh và bị Lý Thông lừa để cướp công nhận thưởng.
- Cuộc chiến với đại bang cứu công chúa và bị Lý Thông hại suýt mất mạng để cướp công.
- Cứu con trai Vua Thủy Tề và được đền hơn
- Bị hồn xà tinh và đại bàng hãm hại phải vào ngục tù.
- Mẹ con Lý Thông bị trừng phạt.
- Đánh bại quân 18 nước chư hầu và lên ngôi vua.
3. Kết bài
Sống hạnh phúc bên công chúa, Lí Thông phải trả giá cho tội ác và lỗi lầm của mình.
Bài văn mẫu Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Thạch Sanh
Để giúp các em dễ dàng viết bài văn mẫu đóng vai nhân vật kể lại câu chuyện. Đọc tài liệu đã tổng hợp những bài văn mẫu dưới đây để giúp các em nắm được cách triển khai bài văn kể lại câu chuyện.
Bài văn mẫu 1
Ta là Thạch Sanh, cha mẹ mất sớm, nên tôi sống cô đơn một mình trong túp lều nhỏ dưới gốc đa.
Dù trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng tôi vẫn cố gắng làm việc chăm chỉ hết sức mình mỗi ngày. Một ngày, tôi gặp được một người bán rượu tên Lý Thông và cùng hắn ta kết nghĩa huynh đệ. Sau một thời gian, cửa quan có thông báo trao thưởng cho ai giết được trằn tinh, Lý Thông hay tin liền bảo tôi đi trừ hại cho dân. Nhờ có võ nghệ cao cường nên tôi đã giết được chằn tinh nhưng không ngờ Lý Thông lại lừa tôi để cướp công trạng và giành lấy phần thưởng từ nhà vua.
Trở về túp lều cũ, ta lại sống nếp sống ngày xưa. Ít lâu sau, ta bắt gặp một con đại bàng tinh bắt cóc một cô gái. Thế là ta liền đuổi theo. Trong quá trình này, ta gặp lại Lý Thông và quyết định cùng hắn cứu người. Ngờ đâu, sau khi ta cứu được công chúa từ dưới hang lên, hắn ta lại cho người lấp cửa hang để giết ta cướp công. Tuy nhiên, ta đã tìm được một lối đi khác và còn cứu được con trai vua Thủy Tề. Nhờ vậy, ta đã nhận được một cây đàn thần.
Nhờ cây đàn ấy, mà khi bị hồn chằn tinh cùng đại bàng tinh vu hãm bị nhốt vào đại lao, ta vẫn chữa được bệnh cho công chúa. Theo đó, ta được diện kiến nhà vua và giãi bày mọi việc. Sự thật được phơi bày, ta trở thành phò mã. Còn hai mẹ con Lý Thông bị đuổi về quê, nhưng trên đường bị sét đánh chết. Trở thành phò mã, ta đã giúp vua cha đánh đuổi đại quân của mười hai nước chư hầu mà không cần ai phải hi sinh.
Ít lâu sau, nhà vua qua đời, ta đã nối ngôi cha và trở thành một vị minh quân.
Bài văn mẫu 2 - Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Thạch Sanh
Tôi sống một mình trong căn túp lều nhỏ, đối với tôi cuộc sống nhỏ bé đó vẫn luôn tươi đẹp và không có bất công. Và tôi nghĩ, cuộc sống bên ngoài cũng sẽ giống như vậy thế nhưng tôi đã lầm. Cuộc sống của tôi đã hoàn toàn rẽ sang ngã rẽ khác kể từ khi tôi gặp người anh em Lý Thông, một người tưởng chừng như hết lòng hết dạ vì tôi nhưng ẩn sâu trong con người đó lại là sự hiểm độc, gian trá. Cũng vì quá tin người mà tôi để hắn lừa gạt hết lần này đến lần khác. Và lần tôi phải đối đầu với con chằn tinh to lớn khiến tôi suýt mất mạng đó cũng là hậu quả của việc tin lời người anh em tốt.
Chắc các bạn sẽ tò mò về thân thế của tôi rằng tại sao một con người cả tin như tôi lại có một sức mạnh phi thường cùng với bản lĩnh gang thép để đối đầu và chiến thắng con chằn tinh khổng lồ đã cướp đi mạng sống của bao nhiêu người. Đúng vậy, tôi có sức mạnh như thế vì vốn tôi là con trời. Tôi sinh ra là hoàng tử con nhà trời, vì cha muốn tôi nếm trải khổ đau trần gian, muốn tôi trải nghiệm cuộc sống phàm tục nên đã đầu thai tôi xuống trần. Ở trần thế tôi là con trai của một đôi vợ chồng nghèo khổ và làm nghề tiều phu. Cuộc sống yên bình được sống trong vòng tay bố mẹ chẳng kéo dài được bao lâu thì họ mất. Tôi trở thành đứa trẻ mồ côi và phải khổ cực kiếm sống.
Cuộc sống của tôi có lẽ sẽ chẳng có gì thay đổi nếu tôi không gặp Lý Thông, một kẻ hám lợi và giả nhân giả nghĩa. Lý thông thấy tôi hiền lành lương thiện lại được thêm cơ thể khỏe mạnh có thể làm lợi cho hắn nên hắn đã dùng lời ngon tiếng ngọt với tôi rồi lại lợi dụng sự cả tin của tôi để kết nghĩa anh em. Trúng mưu của hắn và tôi đã trở về nhà cùng hắn và giúp hắn kiếm tiền.
Nhờ những thứ mà tôi làm ra mà mẹ con Lí Thông trở nên giàu có nhanh chóng. Tuy nhiên mệnh người nào có trốn được ý trời, và có lẽ cũng là quả báo cho Lý Thông khi hắn phải đi nộp mạng cho con chằn tinh ở ngôi miếu hoang. Tưởng rằng hắn sẽ ngồi yên chờ chết ai ngờ hắn lại dùng cái đầu óc nhanh nhạy, khôn lỏi của mình để lừa tôi một vố lớn. Mẹ con hắn toan tính để tôi đi nộp mạng thay nên đã ngọt ngào từ tốn ra mặt nhờ vả với một cái lý do giả tạo rõ thấy: " Đêm nay đến lượt anh đi canh miếu thờ, ngặt vì dở cất mẻ rượu, vậy em chịu khó đi thay cho anh một đêm, đến sáng lại về". Lúc đấy tôi cứ tưởng rằng đó là lời nhờ vả thật lòng của một người anh em thân thiết nên tôi đã nhanh chóng nhận lời, thậm chí còn cảm động khi hắn bày cho tôi cả một mâm rượu thịt tươm tất.
Đêm ấy tôi nhận lời hắn và đi trông miếu, đúng nửa đêm khi tôi đang lim dim thì con chằn tinh sau miếu hiện ra, nhe nanh giơ vuốt định vồ lấy tôi nhưng tôi đã nhanh chóng với được cái búa và chiến đấu chống lại con ác thú hung dữ. Con thú đấy không biết từ đâu ra mà lại tinh thông phép thuật, nó thoắt ẩn thoắt hiện và liên tiếp lao vào tấn công tôi. Thế nhưng tôi không nao núng và cuối cùng con chằn tinh to lớn đã bị hạ gục dưới lưỡi búa của tôi, nó hiện nguyên hình và bị tôi chặt đầu, giành lấy bộ cung tên bằng vàng và mang về.
Về đến nhà tôi khá ngạc nhiên khi thấy bộ dạng sợ hãi khi nhìn thấy tôi của mẹ con Lý Thông, nhìn chúng hốt hoảng ra mặt và sợ hãi như nhìn thấy ma quỷ hiện hình vậy. Thấy vậy tôi đã ngồi xuống kể lại đầu đuôi câu chuyện cho mẹ con hắn nghe và sau đó chúng mới hoàn hồn ra được. Thế nhưng khi thấu rõ câu chuyện của tôi thì hắn lại giở trò lừa gạt nói với tôi rằng con ác thú mà tôi đã giết là vật nuôi của vua và bảo tôi cứ trốn đi để hắn lo liệu mọi chuyện, tin lời hắn tôi và tôi đã trở về túp lều rách nát trong núi sống cuộc đời ẩn dật.
Cuộc đời tôi ngập tràn giông ba bão táp như các bạn thấy đấy, tuy nhiên cuối cùng tôi lại có một kết thúc có hậu, tôi lấy được công chúa Quỳnh Nga và trở thành vua, sống một cuộc sống hạnh phúc sau này. Còn kẻ rắp tâm hãm hại, lừa lọc tôi đã nhận một kết thúc bi thương, trời đã không chừa cho hắn con đường sống và đã thả sét xuống đánh chết kẻ vong ân bội nghĩa này.
Bài văn mẫu 3 - Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Thạch Sanh
Tôi là Thạch Sanh. Chắc mọi người đều nghe câu chuyện kể về tôi rồi. Bây giờ tôi đã lấy công chúa Quỳnh Nga và lên ngôi vua. Để có được cuộc sống hạnh phúc thật không dễ dàng. Tôi sẽ kể cho mọi người nghe về hành trình đi đến cuộc sống hạnh phúc của tôi.
Sau khi nghe lời người anh kết nghĩa – Lí Thông trốn vào rừng, tôi trở lại đời sống như trước đây: một mình, không cha mẹ, người thân. Một sáng, tôi cầm cung và rìu đi săn. Bỗng, tôi nghe tiếng la hét trên cao. Ngước nhìn, tôi giật mình vì thấy một con đại bàng khổng lồ đang quắp một cô gái. Không do dự, tôi rút tên bắn vào cánh con đại bàng. Nó không chết, chỉ bị thương thôi. Lần theo dấu máu. tôi đến tận hang đại bàng trú ngụ. Tôi định xuống hang cứu cô gái nhưng hang quá sâu. Nghĩ rằng, con đại bàng cần phải trị thương, chưa làm gì được cô gái nên tôi trở về nhà, nhờ Lí Thông giúp đỡ.
Tôi nghe dân làng nói Lí Thông đang làm quan, hắn mở hội mười ngày ngay gần làng. Hôm đó là ngày cuối cùng. Tôi đến hội, gặp hắn, tôi kể hết mọi chuyện. Lí Thông mừng quýnh lên, hắn nói cho tôi biết, cô gái bị đại bàng quắp chính là công chúa Quỳnh Nga – con gái yêu của đức vua. Hắn còn khoe rằng: vua tin hắn, sai hắn đi tìm công chúa. Hắn mở hội để nghe ngóng tình hình. Hắn thúc tôi đưa đến chỗ công chúa. Tôi liền dẫn hắn và cả một đội lính vào rừng, đến nơi ở của con đại bàng.
Đến nơi, hắn và bọn lính sợ chết nên không dám xuống. Tôi liến bào hắn ở trên, giữ dây thừng để tôi trèo xuống hang. Tôi cầm đuốc đi sâu vào hang, có hai ngả rẽ, tôi đi thẳng vào lối giữa. Đi được một đoạn, tôi thấy một cô cái bị nhốt trong cái lồng rất to. Nhìn dáng vẻ kiêu sa và bộ váy áo lộng lẫy, tôi đoán đây là công chúa. Nàng nhìn tôi bằng đôi mắt đẫm nước đầy vẻ ngạc nhiên. Tôi tự giới thiệu mình là Thạch Sanh, đến đây để cứu công chúa. Theo chỉ dẫn của công chúa, tôi tìm đến được phòng của đại bàng. Sở dĩ công chúa biết đường vì nàng đã bỏ trốn nhưng không thành.
Con ác thú đang nằm trên một tảng đá lớn, nó có vẻ rất đau đớn. Phát hiện ra tôi, nó vùng dậy giao chiến. Con đại bàng này sống lâu, đã thành tinh nên có phép thuật. Sau một hồi giao tranh dữ dội, con quái vật bị tôi hạ gục bằng một mũi tên vào cổ. Tôi chạy về chỗ công chúa, dùng rìu đập tan xích sắt, giải thoát cho nàng. Ra cửa hang, tôi gọi Lí Thông thả thừng xuống. Nhưng khi công chúa thoát ra rồi, Lí Thông đã cắt đứt dây, lấy đá lấp cửa hang, nhốt tôi lại…
Chuyện sau đó thì mọi người đã biết. Giờ tôi không muốn nhắc lại nữa. Dù sao kẻ ác cũng đã bị trừng trị, còn tôi và hoàng hậu sống rất vui vẻ, hạnh phúc. Đúng là “ác giả ác báo”.
Những bài văn Phát biểu cảm nghĩ về truyện Thạch Sanh là tài liệu hữu ích giúp các em viết tốt bài văn kể chuyện của mình
Bài văn mẫu 4 - Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Thạch Sanh
Tôi là Thạch Sanh, vốn là con trai của Ngọc Hoàng. Dưới trần gian, ở quận Cao Bình có hai vợ chồng đã lớn tuổi mà vẫn chưa có một mụn con. Ngọc Hoàng thấy họ tốt bụng, bèn sai tôi đầu thai xuống làm con của họ.
Lúc tôi mới sinh ra thì cha đã qua đời. Đến vài năm sau, mẹ tôi cũng mất. Từ đó, tôi sống một mình dưới gốc đa. Gia tài của tôi chỉ có lưỡi rìu mà cha để lại. Đến khi trưởng thành, tôi được thiên thần dạy cho đủ loại võ nghệ cao cường.
Lần nọ, tôi đang ngồi dưới gốc đa thì có một người lạ đến. Anh ta tự xưng là Lí Thông và đề nghị được kết nghĩa huynh đệ với tôi. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, lại có người săn sóc đến mình, tôi liền dọn đến nhà sống cùng với mẹ con Lí Thông. Hằng ngày, tôi lên rừng kiếm củi, còn Lí Thông đi bán rượu.
Một hôm, tôi đi kiếm củi trở về thì thấy trong nhà đã bày sẵn rượu thịt. Hai anh em tôi vừa ăn, vừa trò chuyện. Lí Thông nói với tôi:
- Đêm nay, anh đến lượt đi canh miếu thờ, nhưng ngặt nỗi còn mẻ rượu chưa xong. Vậy em chịu khó đi thay cho anh một đêm, sáng mai lại về.
Tôi vui vẻ nhận lời. Đêm hôm đó, tôi đang nằm lim dim ngủ thì thấy một con quái vật lao đến định ăn thịt mình. Tôi liền cầm lấy rìu để đánh nhau với con quái vật. Chẳng bao lâu, lưỡi rìu của tôi đã xé xác con chằn tinh làm đôi. Con quái vật hiện nguyên hình là một con trăn khổng lồ. Tôi chặt đầu con quái vật đem về.
Về đến nhà, tôi gọi cho anh Lí Thông ra mở cửa nhưng đợi mãi chẳng thấy ai. Tôi chỉ nghe thấy tiếng mẹ con anh Lí Thông van xin tha mạng. Tôi lấy làm lạ, liền nói:
- Anh Lí Thông ơi, em là Thạch Sanh đây. Mau mở cửa cho em!
Đợi một lúc, anh Lí Thông mới ra mở cửa. Tôi vào nhà, kể lại rõ mọi sự tình. Sau đó, anh ta nói với tôi:
- Đó là con vật nuôi của vua, giết nó là mang tội. Nhân lúc trời còn chưa sáng, em hãy trốn đi. Mọi việc để anh giải quyết.
Nghe vậy, tôi liền từ biệt mẹ con Lí Thông, trở về gốc đa xưa. Một hôm, tôi đang ngồi dưới gốc đa thì nhìn thấy con đại bàng rất to đang quắp một cô gái. Tôi liền lấy cung tên bắn nó bị thương, rồi lần theo vết máu thì tìm ra hang của đại bàng.
Mấy hôm sau, dân làng mở hội rất đông vui. Tôi đến xem thì tình cờ gặp được Lí Thông. Anh ta kể cho tôi nghe việc đang tìm đại bàng để cứu công chúa. Tôi nói rằng mình biết hang ổ của đại bàng và sẽ dẫn họ đến đó. Đến hang, tôi xin xuống trước. Tôi đánh nhau với đại bàng, cứu được công chúa lên. Nhưng Lí Thông đã ra lệnh cho quân sĩ vần đá lớn lấp kín cửa hang lại, rồi kéo nhau về.
Đến lúc này, tôi mới nhận ra mình đã bị Lí Thông lừa gạt. Tôi đành đi khắp hang để tìm lối ra. Đến cuối hang thì thấy một chàng trai bị nhốt trong cũi sắt. Tôi lấy dùng cung tên bắn tan cũi sắt cứu chàng trai. Hỏi ra mới biết chàng là con trai của vua Thủy tề. Sau đó, tôi được mời xuống Thủy cung chơi. Trước khi trở về, vua Thủy Tề còn tặng cho tôi một một cây đàn thần.
Trở về, chưa rõ sự tình ra sao, tôi đã bị đám lính canh bắt vào ngục với tội ăn cắp rồi bị bắt giam vào ngục. Lúc này, tôi lấy cây đàn được vua Thủy Tề tặng ra đánh. Lúc sau, nhà vua cho giải tôi đến. Lí Thông cũng có mặt. Tôi đem hết mọi chuyện xảy ra kể cho vua nghe. Nhà vua giao Lí Thông cho tôi trừng trị và hứa sẽ gả công chúa cho tôi. Nể tình xưa, tôi tha cho Lí Thông được trở về quê cũ.
Hôm lễ cưới được tổ chức linh đình thì hoàng tử các nước chư hầu trước kia bị công chúa từ hôn đem quân sang đánh. Tôi đem đàn ra gảy, tiếng đàn của tôi vừa cất lên đã khiến quân sĩ mười tám nước bủn rủn chân tay xin hàng. Tôi sai người nấu cơm thiết đãi binh sĩ. Thấy niêu cơm bé xíu, họ tỏ ý coi thường. Nhưng họ cứ ăn mãi vẫn không hết niêu cơm, mới phục rồi kéo nhau về nước. Về sau, nhà vua không có con trai nên đã truyền ngôi cho tôi.
Bài văn mẫu 5 - Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Thạch Sanh
Tôi vốn là một hoàng tử con nhà trời, nhưng vua cha của tôi muốn tôi phải trưởng thành hơn và hiểu rõ hơn về cuộc sống thực tế của người dân trong nhân gian. Vì vậy, ông đã cho tôi đầu thai vào một gia đình vợ chồng nghèo dưới nhân gian. Tôi bắt đầu với cuộc sống mới, khác hoàn toàn với cuộc sống nơi thiên đình. Tôi phải đối mặt với cuộc sống khốn khó và phải tự mưu sinh. Hơn nữa, đó cũng là lần đầu tiên tôi tiếp xúc với nhiều loại người, có tốt có xấu, và phải vượt qua những thử thách mà vua cha đặt ra để đạt được hạnh phúc thực sự.
Tên dưới trần thế của tôi là Thạch Sanh, tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, bố mẹ làm nghề tiều phu, tuy nghèo nhưng bố mẹ luôn giành cho tôi những tình cảm thương yêu, quan tâm nhất. Nhưng bất hạnh thay, khi tôi vừa mới lên mười thì bố mẹ đều ra đi, tôi trở thành một đứa trẻ mồ côi sống cô đơn ở một vùng núi đá hẻo lánh. Gia tài bố mẹ để lại cho tôi chỉ là một căn lều lụp xụp, rách nát vốn chẳng thể che chắn hết những trận mưa, và một chiếc rìu để tôi có thể kiếm sống. Cuộc sống khó khăn, bất hạnh là vậy nhưng tôi không hề chán nản buông xuôi, ngược lại tôi luôn nỗ lực, phấn đấu lớn lên, trở thành một chàng trai khỏe mạnh, cao lớn.
Cuộc sống của tôi có lẽ cứ như vậy trôi qua nếu như không có cuộc gặp gỡ với Lí Thông, một tay buôn rượu. Khi gặp tôi thấy khỏe mạnh hắn ta đã tính toán để mang tôi về làm giàu cho mẹ con hắn, còn chủ động kết nghĩa huynh đệ với tôi. Lúc ấy tôi không hề biết được âm mưu thực dụng của hắn ta mà vô cùng cảm động vì từ nhỏ tôi đã sống quá cô đơn, ngoài bố mẹ thì hắn ta là người đầu tiên quan tâm đến tôi. Vậy là không hề suy tính mà đi theo hắn về nhà, với sức khỏe của tôi công việc làm ăn của Lí Thông ngày càng phát đạt, hắn ta lúc nào cũng ăn nói ngọt ngào làm tôi lầm tưởng hắn ta thực sự coi tôi là anh em.
Năm ấy, trong làng có một con xà tinh tác oai tác quái, đến kì hạn ba tháng người dân lại phải mang đến trước miếu của nó một thanh niên khỏe mạnh để cho nó tu luyện. Và lần này đến lượt Lí Thông, thế là mẹ con hắn đã toan tính mang tôi rat hay thế cho hắn, nói với tôi là trông trước miếu giúp hắn một đêm. Lúc ấy trong cảm nhận của tôi hắn là một người anh em tốt nên việc nhờ vả này đâu có ích gì. Đến tối tôi mang rìu ra canh trước cửa miếu, khi tôi đang thiu thiu ngủ thì bỗng hiện lên một con xà tinh khổng lồ, nó quấn lấy tôi và xiết chặt. Không hề nao núng, tôi vung rìu lên chiến đấu với nó, cuối cùng chặt đầu nó và mang về nhà. Khi thấy tôi về nhà mẹ con Lí Thông đã ngạc nhiên lắm vì chắc mẩm tôi đã nằm trong bụng xà tinh. Khi biết sự tình, mẹ con Lí Thông đã nói đó là vật nuôi của nhà vua, nay tôi chém Xà tinh thì thoát không khỏi tội chết, và nói tôi hãy trốn đi. Và nghiễm nghiên Lí Thông mang đầu xà tinh đi nhận thưởng.
Tôi vẫn không hề hay biết mà trở về típ lều nhỏ trước đây mình sinh sống. Vào buổi sáng nhiều ngày sau đó, khi đang chẻ củi thì tôi nghe thấy tiếng kêu cứu của một cô gái, ngẩng đầu lên nhìn thì ra cô gái bị đại bàng tinh quắp mang đi. Tôi đã lần theo đường bay của đại bàng đến một hang núi, đến trước cửa động đang định xông vào cứu người thì bị địa bàng tấn công, như lần trước tôi cũng giết được đại bàng, khi định xuống cứu thì Lí Thông cũng vừa đến nơi, nghe nói người bị bắt là công chúa và ai cứu công chúa sẽ được nhà vua trọng thưởng. Một lần nữa Lí Thông lừa tôi xuống hang đại bàng cứu công chúa, tôi ngay lập tức đồng ý. Khi công chúa lên đến nơi thì hắn ta lấy đá lấp cửa hang, để tôi không thể lên. Lúc bấy giờ tôi mới biết lòng dạ thâm độc của Lí Thông.
Tôi đã đi xung quanh hang động để tìm cửa ra thì vô tình cứu được con trai của vua thủy tề, sau đó được vị vua này ban cho cây đàn thần. Tôi mang theo đàn thần trở về túp lều của mình, nửa đêm hôm đó oan hồn của xà tinh và đại bàng đã đã lấy trộm bảo vật trong cung cấm, vu oan cho tôi, tôi bị giam vào trong ngục, buồn chán tôi mang cây đàn ra đánh thì có người mang tôi đến diện kiến nhà vua. Lúc này công chúa nhìn tôi và nói với vua cha rằng chính tôi đã cứu nàng. Nhà vua đã chọn tôi làm phò mã còn mẹ con Lí Thông thì bị trừng phạt thích đáng.
Không lâu sau đó, mười tám nước chư hầu đã kéo quân xâm lược, nhà vua đã giao cho tôi trọng trách cầm quân đánh giặc. Khi ra trận tôi dùng cây đàn thần vua thủy tề cho để làm tê liệt ý chí chiến đấu của quân giặc. Khi đã giành được thắng lợi tôi còn mang liêu cơm thần ra để thiết đãi quân chư hầu, ban đầu chúng tỏ vẻ coi thường lắm vì liêu cơm rất nhỏ mà quân sĩ đến vài chục vạn người. Nhưng liêu cơm ăn bao nhiêu cũng không hết, quân chư hầu bấy giờ mới tâm phục khẩu khục và không dám sang xâm phạm nữa. Cũng từ đó tôi và công chúa Quỳnh Nga sống hạnh phúc mãi mãi.
Tham khảo thêm những bài văn Phân tích truyện cổ tích Thạch Sanh để hiểu rõ hơn các chi tiết trong truyện cũng như bài học mà truyện muốn truyền đạt tới người đọc
Bài văn mẫu 6 - Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Thạch Sanh
Tôi tên Thạch Sanh. Tôi vốn là con trai của Ngọc Hoàng, được phái xuống trần làm con trong một gia đình người nông dân hiền lành. Từ lúc mới sinh ra, cha tôi đã qua đời. Vài năm sau, mẹ tôi cũng mất. Kể từ đó, tôi sống một mình dưới gốc đa. Tài sản lớn nhất của tôi là lưỡi rìu mà cha để lại. Tôi còn được thiên thần dạy cho đủ loại võ nghệ cao cường.
Một hôm, tôi đang ngồi dưới gốc đa thì có người đến hỏi. Anh ta xưng là Lí Thông, làm nghề bán rượu. Anh ta còn đề nghị kết nghĩa huynh đệ với tôi. Mồ côi cha mẹ, lại thiếu thốn tình thương từ nhỏ, tôi liền đồng ý ngay. Tôi dọn đến nhà sống cùng với mẹ con Lí Thông. Hằng ngày, tôi lên rừng kiếm củi, còn Lí Thông đi bán rượu. Tôi thường tự nguyện làm giúp việc nhà.
Bỗng lần nọ, tôi đi kiếm củi trở về thì thấy trong nhà đã bày sẵn rượu thịt. Hai anh em tôi vừa ăn, vừa trò chuyện. Anh Lí Thông nói với tôi:
- Đêm nay đến lượt anh đi canh miếu thờ, nhưng còn mẻ rượu chưa xong. Vậy em chịu khó đi thay cho anh một đêm, đến sáng lại về.
Tôi nghe vậy liền đồng ý. Đêm đó, tôi đang nằm lim dim ngủ. Bỗng nhiên, một con chằn tinh lao đến định ăn thịt tôi. Tôi cầm lấy rìu đánh nhau với con quái vật. Chẳng bao lâu, lưỡi rìu của tôi đã xé xác con chằn tinh làm đôi. Con quái vật hiện nguyên hình là một con trăn khổng lồ. Tôi chặt đầu con quái vật đem về.
Khi về đến nhà, tôi gọi anh Lí Thông. Nhưng chẳng có ai ra mở cửa. Tôi chỉ nghe thấy tiếng mẹ con anh Lí Thông van xin tha mạng. Tôi lấy làm lạ, liền nói:
- Anh Lí Thông ơi, em là Thạch Sanh đây. Mau mở cửa cho em!
Lúc này, Lí Thông liền ra mở cửa. Tôi kể lại rõ mọi sự tình. Sau đó, anh ta nói với tôi:
- Đó là con vật nuôi của vua, giết nó là mang tội. Nhân lúc trời còn chưa sáng, em hãy trốn đi. Mọi việc để anh giải quyết.
Tôi từ biệt Lí Thông rồi trốn về gốc đa cũ. Một hôm, tôi đang ngồi dưới gốc đa thì nhìn thấy con đại bàng rất to đang quắp một cô gái. Tôi liền lấy cung tên bắn nó bị thương, rồi lần theo vết máu thì tìm ra hang của đại bàng.
Mấy ngày sau, dân làng mở hội rất đông vui. Tôi đến xem thì tình cờ gặp được Lí Thông. Anh ta kể cho tôi nghe việc đang tìm đại bàng để cứu công chúa. Tôi đã kể lại mọi việc cho Lí Thông nghe. Đến hang, tôi xin xuống trước. Tôi đánh nhau với đại bàng, cứu được công chúa. Nhưng Lí Thông đã ra lệnh cho quân sĩ vần đá lớn lấp kín cửa hang lại, rồi kéo nhau về.
Tôi nhận ra mình đã bị Lí Thông lừa, đành đi khắp hang để tìm lối ra. Đến cuối hang thì thấy một chàng trai bị nhốt trong cũi sắt. Tôi lấy dùng cung tên bắn tan cũi sắt cứu chàng trai. Hỏi ra mới biết chàng là con trai của vua Thủy tề. Sau đó, tôi được mời xuống Thủy cung chơi. Trước khi trở về, vua Thủy Tề còn tặng cho tôi một một cây đàn thần.
Về đến nơi, chưa rõ sự tình ra sao, tôi đã bị đám lính canh bắt vào ngục với tội ăn cắp rồi bị bắt giam vào ngục. Ở trong ngục, tôi lấy cây đàn được vua Thủy Tề tặng ra đánh. Có lẽ nhà vua nghe được tiếng đàn nên đã cho người giải tôi đến. Lí Thông cũng có mặt. Tôi đem hết mọi chuyện xảy ra kể cho vua nghe. Nhà vua giao Lí Thông cho tôi trừng trị và hứa sẽ gả công chúa cho tôi. Nể tình xưa, tôi tha cho Lí Thông được trở về quê cũ.
Lễ cưới được tổ chức linh đình thì hoàng tử các nước chư hầu trước kia bị công chúa từ hôn đem quân sang đánh. Tôi đem đàn ra gảy, tiếng đàn của tôi vừa cất lên đã khiến quân sĩ mười tám nước bủn rủn chân tay xin hàng. Tôi sai người nấu cơm thiết đãi binh sĩ. Thấy niêu cơm bé xíu, họ tỏ ý coi thường. Nhưng họ cứ ăn mãi vẫn không hết niêu cơm, mới phục rồi kéo nhau về nước. Sau này, nhà vua không có con trai nên đã truyền ngôi cho tôi.
Bài văn mẫu 7 - Kể lại truyện Thạch Sanh bằng lời kể của Thạch Sanh
Tôi là Thạch Sanh, sinh ra trong một gia đình nghèo. Khi tôi vừa sinh ra, bố tôi đã mất. Một vài năm sau, mẹ của tôi cũng qua đời. Tôi trở thành một đứa trẻ mồ côi sống cô đơn ở một vùng núi đá hẻo lánh. Gia tài bố mẹ để lại cho tôi chỉ là một căn lều và một chiếc rìu để tôi có thể kiếm sống. Cuộc sống khó khăn, bất hạnh là vậy nhưng tôi không hề chán nản buông xuôi, ngược lại tôi luôn nỗ lực, phấn đấu lớn lên, trở thành một chàng trai khỏe mạnh, cao lớn.
Cuộc sống của tôi có lẽ cứ như vậy trôi qua nếu như không có cuộc gặp gỡ với Lí Thông, một tay buôn rượu. Khi gặp tôi thấy khỏe mạnh hắn ta đã tính toán để mang tôi về làm giàu cho mẹ con hắn, còn chủ động kết nghĩa huynh đệ với tôi. Lúc ấy tôi không hề biết được âm mưu thực dụng của hắn ta mà vô cùng cảm động vì từ nhỏ tôi đã sống quá cô đơn, ngoài bố mẹ thì hắn ta là người đầu tiên quan tâm đến tôi. Vậy là không hề suy tính mà đi theo hắn về nhà, với sức khỏe của tôi công việc làm ăn của Lí Thông ngày càng phát đạt, hắn ta lúc nào cũng ăn nói ngọt ngào làm tôi lầm tưởng hắn ta thực sự coi tôi là anh em.
Năm ấy, trong làng có một con xà tinh tác oai tác quái, đến kì hạn ba tháng người dân lại phải mang đến trước miếu của nó một thanh niên khỏe mạnh để cho nó tu luyện. Và lần này đến lượt Lí Thông, thế là mẹ con hắn đã toan tính mang tôi rat hay thế cho hắn, nói với tôi là trông trước miếu giúp hắn một đêm. Lúc ấy trong cảm nhận của tôi hắn là một người anh em tốt nên việc nhờ vả này đâu có ích gì. Đến tối tôi mang rìu ra canh trước cửa miếu, khi tôi đang thiu thiu ngủ thì bỗng hiện lên một con xà tinh khổng lồ, nó quấn lấy tôi và xiết chặt. Không hề nao núng, tôi vung rìu lên chiến đấu với nó, cuối cùng chặt đầu nó và mang về nhà. Khi thấy tôi về nhà mẹ con Lí Thông đã ngạc nhiên lắm vì chắc mẩm tôi đã nằm trong bụng xà tinh. Khi biết sự tình, mẹ con Lí Thông đã nói đó là vật nuôi của nhà vua, nay tôi chém Xà tinh thì thoát không khỏi tội chết, và nói tôi hãy trốn đi. Và nghiễm nghiên Lí Thông mang đầu xà tinh đi nhận thưởng.
Tôi vẫn không hề hay biết mà trở về túp lều nhỏ trước đây mình sinh sống. Vào buổi sáng nhiều ngày sau đó, khi đang chẻ củi thì tôi nghe thấy tiếng kêu cứu của một cô gái, ngẩng đầu lên nhìn thì ra cô gái bị đại bàng tinh quắp mang đi. Tôi đã lần theo đường bay của đại bàng đến một hang núi, đến trước cửa động đang định xông vào cứu người thì bị đại bàng tấn công, như lần trước tôi cũng giết được đại bàng, khi định xuống cứu thì Lí Thông cũng vừa đến nơi, nghe nói người bị bắt là công chúa và ai cứu công chúa sẽ được nhà vua trọng thưởng. Một lần nữa Lí Thông lừa tôi xuống hang đại bàng cứu công chúa, tôi ngay lập tức đồng ý. Khi công chúa lên đến nơi thì hắn ta lấy đá lấp cửa hang, để tôi không thể lên. Lúc bấy giờ tôi mới biết lòng dạ thâm độc của Lí Thông.
Tôi đã đi xung quanh hang động để tìm cửa ra thì vô tình cứu được con trai của vua thủy tề, sau đó được vị vua này ban cho cây đàn thần. Tôi mang theo đàn thần trở về túp lều của mình, nửa đêm hôm đó oan hồn của xà tinh và đại bàng đã đã lấy trộm bảo vật trong cung cấm, vu oan cho tôi, tôi bị giam vào trong ngục, buồn chán tôi mang cây đàn ra đánh thì có người mang tôi đến diện kiến nhà vua. Lúc này công chúa nhìn tôi và nói với vua cha rằng chính tôi đã cứu nàng. Nhà vua đã chọn tôi làm phò mã còn mẹ con Lí Thông thì bị trừng phạt thích đáng.
Không lâu sau đó, mười tám nước chư hầu đã kéo quân xâm lược, nhà vua đã giao cho tôi trọng trách cầm quân đánh giặc. Khi ra trận tôi dùng cây đàn thần vua thủy tề cho để làm tê liệt ý chí chiến đấu của quân giặc. Khi đã giành được thắng lợi tôi còn mang niêu cơm thần ra để thiết đãi quân chư hầu, ban đầu chúng tỏ vẻ coi thường lắm vì liêu cơm rất nhỏ mà quân sĩ đến vài chục vạn người. Nhưng liêu cơm ăn bao nhiêu cũng không hết, quân chư hầu bấy giờ mới tâm phục khẩu phục và không dám sang xâm phạm nữa. Cũng từ đó tôi và công chúa Quỳnh Nga sống hạnh phúc mãi mãi.
-/-
Hy vọng với những bài văn mẫu "Đóng vai Thạch Sanh kể lại truyện Thạch Sanh" mà Đọc tài liệu tổng hợp, gửi tới các em trên đây cùng trọn bộ văn mẫu lớp 6 sẽ là tài liệu hữu ích giúp các em học tốt Ngữ Văn 6!