Để viết một đoạn văn này thì các em cần đáp ứng 2 yêu cầu sau:
- Đưa ra nơi mà các em muốn tả (miền quê hoặc thành phố)
- Miêu tả bằng những hình ảnh, dấu ấn đặc biệt của miền quê đó.
Đề bài: Em hãy viết một đoạn văn 5 đến 7 câu miêu tả cảnh thanh bình của một miền quê hoặc thành phố mà em biết
Văn mẫu 5: Những đoạn văn mẫu tham khảo hay nhất
Đoạn văn miêu tả cảnh thanh bình của một miền quê mà em biết
Đoạn văn 1
Vào mùa hè mỗi năm, em thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh bình, yên ả. Vào mỗi sáng, ngoại thường dắt em theo mỗi khi ra thăm ruộng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân em mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ các chái nhà bốc lèn, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đỏ lên đến rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới ... Vậy là một ngày mới đã bắt đầu nơi xóm nhỏ thân thương.
Đoạn văn 2
Quê em là một vùng quê tuyệt đẹp nhưng có lẽ cái làm em nhớ nhất vẫn là sự thanh bình ở nơi đây. Vào buổi sáng sớm , những chú gà trống đứng trên đống rơm trước nhà cất tiếng gáy ò…ó...o… Tiếng gáy như một chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc gọi mọi người thức dậy chuẩn bị cho một ngày mới bắt đầu. Từ các ngôi nhà , những làn khói bếp bay ra hòa quyện cùng không khí làm cho mọi người có cảm giác ấm cúng. Xa xa, mặt trời từ từ hiện lên sau lũy tre làng tỏa từng tia nắng ấm áp làm sương tan dần. Lúc ấy, em thường đưa tay đón lấy từng giọt sương như đón lấy những điều may mắn, tốt đẹp cúa một ngày mới. Sương đã tan dần, con đường làng trở nên nhộn nhịp bởi các bác nông dân đang ra đồng gặt lúa. Trên cánh đồng, lúa đã chín rộ báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những bông lúa nặng trĩu hạt như trả công cho người nông dân sau bao nhiêu ngày tháng vất vả “dãi nắng dầm sương”. Ánh nắng chiếu rọi làm cánh đồng như một thảm lụa vàng khổng lồ. Đó là cảnh thanh bình giản dị ở quê ngoại em
Đoạn văn 3
Quê em là một làng nhỏ ven sông, phong cảnh rất nên thơ với cây đa, mái đình và những cánh đồng thẳng cánh cò bay. Mùa xuân ấm áp là những ngày đẹp nhất của làng xóm quê em. Mùa xuân đến, cả đất trời như ngập tràn hạnh phúc. Cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những mầm non bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài dằng dặc, khẽ vươn vai vẫy lá chào đón gió xuân. Muôn loài hoa khoe sắc, khoe hương trong nắng mới.
Đoạn văn 4
Quê hương tôi không đẹp nên thơ những cũng đủ để tự hào mà nói rằng được thả diều mỗi chiều trên đê quả là tuyệt. Những tia nắng cuối cùng trong ngày còn xót lại cũng là lúc lũ trẻ chúng tôi kéo nhau ra bãi cát chân đê chơi. Từng làn gió mát phả trong không khí đưa những chiếc diều bay xa và bay cao. Nó gửi gắm ước mơ về một tương lai tươi đẹp của bọn trẻ thôn quê. Thêm vào đó con sông Hồng quang năm mải miết chảy bồi đắp phù xa cho hai hàng cây tỏa bóng soi mình xuống mặt nước khiến cảnh vật trở nên hữu tình. Đứng ngắm hoàng hôn đang dần tắt , ánh hồng đang dần mất đi cảm giác tiếc nuối lạ kì. Vậy là, một ngày thanh bình nữa trên mảnh đất quê hương đã hết.
Đoạn văn miêu tả cảnh thanh bình của một thành phố mà em biết
Đoạn văn 1
Thành phố nơi em sinh sống là một khu đô thị vốn dĩ ồn ào, hối hả, nhưng mỗi buổi sáng sớm tinh mơ, thành phố em mới thanh bình làm sao! Buổi sáng hôm ấy, em thức dậy từ rất sớm để tập thể dục và đi học. Không gian yên tĩnh tới lạ thường làm sao! Không có tiếng còi xe, không có tiếng người qua lại, ... Cả không gian yên tĩnh tới mức em có thể nghe từ xa tiếng giỏ thổi lao xao qua các tán cây, tiếng một vài chú chim dậy sớm hót líu lo. Con đường vốn đông đúc người qua lại mà giờ đây thật yên tĩnh và bình lặng. Bên các vỉa hè chỉ có một vài quán ăn nhỏ, bình dân đã mở cửa để chuẩn bị cho một ngày mai. Đó quả thực sự là một không gian yên tĩnh vô cùng. Thành phố em khi ấy thật thanh bình biết bao nhiêu.
Đoạn văn 2
Mọi người thường nói thủ đô bao giờ cùng ồn ào, náo nhiệt nhưng mọi người có thể bắt gặp bắt gặp khung cảnh yên bình nơi Hồ Tây lộng gió. Nhà em bên cạnh Hồ Tây, hồ rộng lắm, chỉ nhìn thấy một vùng nước trắng mờ xa xă. Sáng sớm, mọi người thường chạy bộ ven hồ bên canh là Hồ Tây yên ả và thanh vắng. Chiều chiều, người ta ngồi hóng gió, nhâm nhi cốc trà chiều. Đêm tới, Hồ Tây lấp lánh ánh đèn từ những ngôi nhà cao tầng xung quanh, mọi người cũng ra hóng gió và thưởng thức vẻ lấp lánh ấy. Khung cảnh Hồ Tây yên ả bao giờ cũng đem đến những rung cảm đặc biệt trong em, một khung cảnh thanh bình đặc biệt của thủ đô.
Đoạn văn 3
Từ ngàn xưa, Hồ Tây - một cảnh đẹp vô cùng nổi tiếng, là viên ngọc xanh lung linh giữa lòng Thủ đô. Thực vậy, mấy ai đến thăm Hồ Tây mà không khỏi ngỡ ngàng bởi vẻ đẹp của sự thanh bình nơi đây. Có lẽ Hồ Tây đẹp nhất vào mùa hè. Buổi sáng, những đám mây trắng nhẹ nhàng, bồng bềnh trôi, ẩn hiện trên mặt hồ. Buổi trưa tới, trời nắng như đổ lửa, đường phố không còn một bóng người. Khi thành phố đã lên đèn, cả một cung điện lung linh hiển hiện dưới mặt nước phẳng lặng. Gió mơn man đưa vào khí quản của con người cái mùi hơi tanh nồng, mặn mòi của cá khi mùaHàng ngàn năm trôi qua, hàng vạn sự thay đổi nhưng vẫn cứ như vậy, Hồ Tây luôn an nhiên nằm giữa lòng Hà Nội ngàn năm văn hiến, trường cửu cùng năm tháng, sống mãi với tuổi thơ em.
-/-
Vậy là trên đây Đọc tài liệu đã hướng dẫn các em cách viết một đoạn văn 5 đến 7 câu miêu tả cảnh thanh bình của một miền quê hoặc thành phố mà em biết chi tiết, mong rằng với nội dung này các em sẽ hoàn thành bài văn của mình tốt nhất nhé!
Xem thêm bài văn mẫu: Tả cảnh thanh bình của một miền quê hoặc thành phố mà em biết