Trang chủ

Phân tích nhân vật Rô-bin-xơn

Xuất bản: 20/04/2023 - Tác giả:

Phân tích nhân vật Rô-bin-xơn trong tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang

Bài tổng hợp phân tích nhân vật Rô-bin-xơn trong tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang do Đọc Tài Liệu tổng hợp và biên soạn gồm top 3 bài văn phân tích hay về vẻ đẹp tính cách và tâm hồn của nhân vật Rô-bin-xơn trong tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang.

Dàn ý phân tích nhân vật Rô-bin-xơn

1. Mở bài

- Giới thiệu sơ lược về đoạn trích Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang

- Giới thiệu nhân vật Rô-bin-xơn

2. Thân bài

a) Bức chân dung tự họa của nhân vật Rô-bin-xơn

- Rô-bin-xơn với trang phục cổ xưa, sự khác lạ và sáng tạo thông minh về cách ăn mặc

- Những vật dụng trang bị của Rô-bin-xơn đều đầy đủ nhưng nó lỉnh kỉnh, nhiều và thô kệch

- Diện mạo của Rô-bin-xơn không thể tả, không đen lắm, râu để dài

=> Một bức họa vô cùng ngộ nghĩnh, tức cười

b) Tính cách và bản tính của Rô-bin-xơn:

- Rô-bin-xơn là một người thích phiêu lưu, yêu thích những vùng đất xa lạ, có tinh thần lạc quan yêu đời

- Anh có ý chí và nghị lực phi thường, dũng cảm không bao giờ bỏ cuộc trước khó khăn.

- Rô-bin-xơn là một người đa tài, thành thục và giỏi cả nông nghiệp lẫn thủ công.

- Anh rất si tình và có niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống.

- Lao động sáng tạo và có những sáng kiến trong lao động

c) Cuộc hành trình của Rô-bin-xơn

- Rô-bin-xơn có chuyến hành trình đầu tiên tới London nhưng xui xẻo là con tàu bị chìm ở Armao.

- Sau đó anh tiếp tục hành trình và gặp nhiều khó khăn, đối mặt với những tên cướp biển và bị bắt làm nô lệ ở Saleh.

- Chuyến đi mang tính bước ngoặt của anh là lúc sống sót và trôi dạt vào một hòn đảo hoang.

d) Tình cảm của Rô-bin-xơn

- Anh muốn sống một cuộc đời đáng sống, đáng nhớ và ý nghĩa.

- Anh rất si tình và có niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống.

3. Kết bài

- Khẳng định lại ý nghĩa và giá trị của đoạn trích

- Nêu cảm nhận cá nhân về nhân vật

Top 3 bài văn phân tích nhân vật Rô-bin-xơn trong tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang

Cùng Đọc Tài Liệu tham khảo một số bài văn phân tích nhân vật Rô-bin-xơn trong tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang của Đe-ni-ơn Đi-phô sau đây để có thêm vốn từ ngữ và rút kinh nghiệm về cách trình bày cho bài làm của mình.

Phân tích nhân vật Rô-bin-xơn mẫu 1:

Đoạn trích Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang được trích từ Chương 10 của tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô do nhà văn Đi-phô chắp bút. Ban đầu, tác phẩm có một cái tên dài là "Cuộc đời và những chuyến phiêu lưu kì lạ của Rô-bin-xơn Cru-xô", nổi bật với tính chất phiêu lưu và tự truyện. Tác phẩm này chứa đựng một vẻ đẹp nhân văn, cảm thông với sự rủi ro và bất hạnh của một con người, đồng thời ca ngợi sức sống mạnh mẽ, đầy nghị lực và sáng tạo của một thanh niên giữa một thiên nhiên hoang dã trên hoang đảo. Đoạn trích "Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang" là một phần trong toàn bộ câu chuyện đầy cảm xúc và gợi nhắc cho chúng ta về sự quý giá của cuộc sống và ý nghĩa của sự sinh tồn.

Sau nhiều năm sống một mình giữa đảo hoang, Rô-bin-xơn vẫn phải tiếp tục đối mặt với những thử thách và khó khăn phía trước. Anh nói rằng mình đã sống yên ổn trên đảo và chấp nhận số phận này hơn một năm nữa. Lời nói của anh như là tiếng thầm thì kể lại những trải nghiệm đắng cay và ngọt bùi của chính anh vậy. Trong tiếng sóng đang vỗ về hoang đảo, tiếng anh như chìm đi.

Rô-bin-xơn đã kể lại chặng đường đầy thử thách của mình trong hơn ba thập kỷ sống cô đơn giữa đảo hoang. Trong suốt thời gian đó, anh đã phải đối mặt với cô đơn, thú dữ, bệnh tật và thiếu thốn, nhưng anh đã không bao giờ từ bỏ hy vọng sống. Với sự rèn luyện của hoàn cảnh, Rô-bin-xơn đã trở thành một người thợ nặn tài ba và thành thạo trong nhiều ngành thủ công, luôn làm việc không mệt mỏi để tránh suy nghĩ trống rỗng. Anh đã đắm mình trong những công việc sáng tạo, từ nặn vật dụng, đan lát, cho đến trồng thuốc và săn bắt. Với anh, lao động đã giúp anh phát triển khả năng sáng tạo và tạo ra những sản phẩm tuyệt vời như tẩu hút hay các vật dụng đan thủ công. Câu nói lao động là sáng tạo, lao động là phát triển năng khiếu thẩm mĩ của con người là hoàn toàn đúng với trường hợp của Rô-bin-xơn.

Trong cuộc sống, những người yếu đuối thường dễ gặp phải những khó khăn, thử thách và dễ bị đánh gục. Nhưng với Rô-bin-xơn, anh đã trải qua hàng vạn ngày cô đơn trên một hòn đảo hoang vắng! Tuổi trẻ đã trôi qua, thân thể và tinh thần đã bị mòn đi. Và chặng đường cuối cùng luôn đầy khó khăn, thử thách kinh hoàng, như lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh: "Thuốc đắng cạn liều càng thấy đắng - Đường gay cuối chặng lại thêm gay". Rô-bin-xơn cho biết về hoàn cảnh của mình: thuốc đạn ngày càng khan, thực phẩm cũng vơi dần. Sau 11 năm sống trên đảo, anh đã bắt đầu công cuộc nuôi trồng thành công. Anh đã trồng lúa mạch, đánh bẫy dê rừng, nuôi, thuần dưỡng và chăm sóc chúng. Sau hai năm, anh đã sở hữu một đàn dê 43 con. Với tinh thần sáng tạo, giàu chí khí và sự khéo tay, Rô-bin-xơn đã biết vắt sữa, làm bơ, pho mát, thuộc da dê để may quần áo và trồng các loại cây ăn quả. Nói về cuộc sống vật chất của mình trên đảo sau nhiều năm chiến đấu, gương mặt anh rạng rỡ với tất cả niềm vui và tự hào.

"Các bạn thử nghĩ, một mình trên một hòn đảo hoang vắng mà bữa sáng có sữa tươi, bữa ăn thường ngày có bánh mì, bánh bột gạo tẻ, thịt dê, trứng rùa, bơ và pho mát; tráng miệng thì có các thứ hoa quả, nhất là nho tươi, nho khô, thiết tưởng cũng thịnh soạn không kém ở những khách sạn bình thường tại các thành phố lớn!”

Không chịu bị thiên nhiên đánh bại, Rô-bin-xơn đã tận dụng trí tuệ, đôi bàn tay và ý chí của bản thân để kiểm soát và cải tạo thiên nhiên, bắt thiên nhiên phục vụ cho cuộc sống của mình. Việc chăm sóc và thuần dưỡng đàn dê rừng của Rô-bin-xơn là một công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, kì công. Và kết quả của những nỗ lực trong hoàn cảnh khắc nghiệt và cô đơn đó là những sản phẩm như sữa tươi, pho mát, bơ và áo da. Hơn 300 năm qua, người đọc trên Trái Đất đã vô cùng ngưỡng mộ anh về sự vĩ đại của một con người bất hạnh nhưng tuyệt vời.

Phần tiếp theo của chương 10 miêu tả về vị "chúa đảo" với những nét hình thù đặc trưng khi du hành trong vương quốc của mình - một bức chân dung tự họa hài hước và có giá trị nhân bản cao. Trên "vương quốc" hoang đảo này có một điều thú vị đó là chỉ có duy nhất một "chúa đảo" là Rô-bin-xơn và duy nhất một thần dân cũng chính là Rô-bin-xơn. Miêu tả về trang phục và mái tóc của mình, Rô-bin-xơn cho biết bộ quần áo được làm bằng da rất độc đáo, có thể khiến ai đó "kinh sợ" hoặc "cười bò" khi gặp lần đầu tiên. Cái mũ bằng da dê "cao lêu đêu!" rất nổi bật.

Rô-bin-xơn mặc một chiếc áo chẽn được cắt bằng da dê, tà áo dài đến tận đầu gối, tượng trưng cho vẻ quý tộc. Chiếc quần ngắn của anh được may bằng da dê xồm, lông dê dài lê thê, buông thõng đến mắt cá chân, trông giống như một chiếc quần đùi dài. Thắt lưng của Rô-bin-xơn cũng bằng da dê, để giắt cưa và búa. Để đựng đạn ghém và thuốc súng, anh mang hai cái túi bằng da dê "hình dáng lạ lùng" rồi đeo lủng lẳng bằng một dây da vòng qua cổ. Những mô tả này thể hiện cuộc sống đầy khắc nghiệt của con người trên hoang đảo.

Hoàn cảnh sống khắc nghiệt ấy khiến chàng trai Rô-bin-xơn ngày càng rám nắng, da sạm đen dần. Râu thỉnh thoảng được cạo nhưng vẫn đâm ra tua tủa như "chổi xể". Trên mép Rô-bin-xơn là một cặp ria dài và rậm đến mức "khác thường". Anh còn có một con chó làm bạn, làm vệ sĩ trung thành luôn chia sẻ niềm vui và nỗi buồn cùng chủ. Tuy nhiên, khi nhìn thấy bộ lông da dê và râu ria của Rô-bin-xơn, chú chó có vẻ kinh ngạc, sợ hãi, nghi ngờ và dò xét xem con vật kỳ dị kia có phải là bạn hay là kẻ thù? Đó là dấu hiệu của sự hoang dã, sự hoang dã hóa con người. Chỉ có sức mạnh phi thường mới có thể kiềm chế và giới hạn được sức mạnh ghê gớm của thiên nhiên trên hoang đảo.

Bằng ngôi kể thứ nhất "tôi", giọng văn trầm lắng, đôi khi mang nét buồn, đôi khi lại hài hước, nhân vật chính của truyện đã tự kể lại câu chuyện của mình. Cuộc đời anh đã trải qua nhiều khó khăn, cay đắng nhưng cũng có những khoảnh khắc "thịnh soạn". Anh phải trả giá cho một thời thanh xuân đầy cô đơn và khó khăn. Tuy nhiên, Rô-bin-son hiện lên với tất cả sức mạnh của một con người. Anh đã khẳng định và đem đến cho mọi người một bài học: Dám sống và biết cách sống; sống một cách mạnh mẽ, dũng cảm và sáng tạo trong bất cứ tình huống nào.

Phân tích nhân vật Rô-bin-xơn mẫu 2:

Đề cập đến Đi-phô là nhắc đến một nhà văn vĩ đại, được biết đến như một hiện tượng trong văn học của đất nước Anh. Tác phẩm kiệt xuất gắn liền với tên tuổi ông đó là "Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang". Tác phẩm đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc với rất nhiều suy nghĩ và cảm xúc khác nhau.

Là một chàng trai đam mê hành động, sự phiêu lưu, tính cách thích khám phá, Rô-bin-xơn luôn vượt qua mọi khó khăn để tìm kiếm những miền đất mới. Từ Hơn, anh bắt đầu hành trình đầu tiên của mình theo đường biển đến Luân Đôn, nhưng không may, con tàu bị chìm ở Yac-mao. Tuy vậy, Rô-bin-xơn không từ bỏ mà quyết tâm tiếp tục hành trình và làm quen được với một thuyền trưởng và rời bến tới Ghi-nê. Trên hành trình đó, lần đầu tiên anh gặp may mắn và thuận lợi. Tuy nhiên, đến lần thứ hai anh lại gặp cướp biển và bị bắt làm nô lệ tại Xa-lê. Tuy vậy, hành trình của Rô-bin-xơn vẫn chưa dừng lại. Hai năm sau, anh trốn sang Bra-xin để làm trang trại. Trên hành trình này, anh đã có một chuyến buôn bán lớn, nhưng con tàu không may bị nạn và mất phương hướng. Rô-bin-xơn là người duy nhất trên tàu may mắn sống sót và trôi dạt vào một đảo hoang.

Là một người có ý chí và nghị lực phi thường, dù đối mặt với những khó khăn nhưng Rô-bin-xơn không bao giờ tỏ ra nản lòng hay bất lực. Dù cô đơn, anh vẫn luôn nỗ lực để cải thiện cuộc sống, vượt lên số phận của mình, chăm chỉ làm việc. Tinh thần lạc quan cùng tính cần cù, chăm chỉ của anh đã giúp anh hoàn thành tốt mọi công việc. Đặc biệt, anh còn thành thạo và giỏi trong cả nông nghiệp và thủ công. Những sáng tạo không ngừng của anh là minh chứng cho sự đa tài. Anh đã từng nuôi dê, vắt sữa dê rồi thử làm bơ và pho-mát. Điều này đã khiến Rô-bin-xơn rất hứng thú: "Các bạn thử nghĩ, một mình trên một hòn đảo hoang vắng mà bữa sáng có sữa tươi, bữa ăn thường ngày có bánh mì, bánh bột gạo tẻ, thịt dê, trứng rùa, bơ và pho mát, tráng miệng thì có các thứ hoa quả, nhất là nho tươi, nho khô, thiết tưởng cũng thịnh soạn, không kém ở những khách sạn bình thường tại các thành phố lớn".

Rô-bin-xơn là một chàng trai yêu đời. Có lẽ anh phải là một người có niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống thì mới có thể sống và tồn tại trên một hòn đảo hoang sơ như thế. Dù sống một mình giữa đảo hoang, anh vẫn muốn sống cuộc đời đầy ý nghĩa với những kỷ niệm đáng nhớ. Anh mong muốn mang đến cho cuộc sống những giá trị tốt đẹp. Tinh thần này được thể hiện ngay ở phong cách ăn mặc độc đáo của anh. Dù không có ai xung quanh, anh vẫn trưng diện theo ý thích của mình. Với chiếc quần rộng thùng thình, áo da kì lạ, chiếc mũ da dê kỳ quặc và cái thắt lưng bằng lông, Rô-bin-xơn trông thật kỳ lạ và thú vị.

Rô-bin-xơn mô tả những thiết bị mình đang sử dụng: Đeo quanh người một chiếc thắt lưng rộng bản bằng da dê phơi khô, thắt lại bằng hai sợi dây cũng bằng da dê để thay cho khóa hai bên cổ hai quai đeo, không đeo kiếm và dao găm mà thay vào đó là một chiếc cưa nhỏ lủng lẳng bên này, một chiếc rìu con bên kia. Anh quàng qua vai một đai da khác hẹp bản hơn, hai đầu cũng buộc lại bằng dây và ở cuối đai, phía dưới cánh tay trái lủng lẳng hai cái túi, cả hai đều làm bằng da dê. Một túi đựng thuốc súng và túi kia đựng đạn ghém. Anh đeo gùi sau lưng, khoác súng bên vai và giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da dê. Tuy nó xấu xí vụng về nhưng lại là thứ cần thiết nhất bên cạnh khẩu súng.

Rô-bin-xơn có diện mạo của một chàng trai du mục, yêu thích du lịch, tự tin và tràn đầy sức sống, đầy ấn tượng với những chi tiết trên gương mặt. "Râu ria của tôi đã có lúc tôi để mặc cho nó mọc dài đến hơn một gang tay. Nhưng vì tôi có cả kéo và dao cạo đủ dùng nên tôi cắt đi khá ngắn gọn, trừ hàng ria ở môi trên tôi xén tỉa thành một cặp ria mép to tướng kiểu Hồi giáo như ria vài gã Thổ Nhĩ Kì tôi gặp ở Xa-lê, vì người Ma-rốc không để ria theo kiểu như người Thổ; tôi chẳng dám nối cặp ria mép ấy dài đến mức có thể dùng treo mủ của tôi nhưng chiều dài và hình dáng kì quái của chúng cũng khiến cho mọi người phải khiếp sợ nếu như là ở nước Anh". Rô-bin-xơn kể chuyện với giọng hài hước, vui vẻ thể hiện sự lạc quan, đời sống tinh thần vui vẻ của Rô-bin-xơn.

Một đoạn trích dường như chỉ miêu tả về một con người bình thường, nhưng thực chất lại rất phi thường. Nó cũng mang lại cho chúng ta nhiều suy nghĩ, một bài học mà mỗi người đều có thể tự suy ngẫm cho bản thân là về tư tưởng và tinh thần sống lạc quan. Nếu đặt mình vào hoàn cảnh cô đơn, bất hạnh như Rô-bin-xơn, liệu chúng ta có thể làm được như anh ấy không? Đó chính là tinh thần vươn lên, là sự lạc quan trong suy nghĩ dẫn đến những hành động tích cực. Rô-bin-xơn đang làm đẹp cho bản thân, gia đình và cho cộng đồng. Đó là cách sống tích cực mà chúng ta nên học hỏi và cố gắng thực hiện để cuộc sống trở nên tươi đẹp và có ý nghĩa hơn. Đây cũng là thông điệp mà tác giả muốn truyền tải thông qua đoạn trích này. Điều này cũng chứng tỏ rằng đoạn trích không ngẫu nhiên được coi là một bài ca ca ngợi vẻ đẹp của lao động con người trong cuộc sống.

Phân tích nhân vật Rô-bin-xơn mẫu 3:

Đoạn trích “Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang” là một phần trong tiểu thuyết nổi tiếng “Rô-bin-xơn Cru-xô” của nhà văn nổi tiếng Dê-ni-ơn Đi-phô. Đoạn trích này đã tái hiện thành công bức chân dung của Rô-bin-xơn - một người yêu thích phiêu lưu, mạo hiểm nhưng bị lưu lạc trên một hòn đảo hoang sau một sự cố. Dù sống một mình trên đảo rộng lớn không có sự sống của con người, Rô-bin-xơn vẫn luôn lạc quan và yêu đời. Điều này không phải ai cũng có thể làm được, không phải ai cũng có thể mạnh mẽ vượt qua được.

Rô-bin-xơn mặc trang phục rất kì quặc, áo làm bằng da dê, vạt áo dài đến lưng bắp đùi và quần rúm ró cũng bằng da dê dài đến đầu gối. Anh mang trên người những vật dụng tìm thấy trên bờ biển như một chiếc cưa nhỏ và một chiếc rìu nhỏ. Mặc dù không có kẻ thù hay nguy hiểm nào trên đảo hoang, nhưng những vật dụng này lại vô cùng hữu ích cho Rô-bin-xơn trong việc sinh tồn trên đảo. Chúng có thể dùng để chặt cây, cưa gỗ xây lều, tìm chỗ trú mưa, tránh nắng và đối phó với thú dữ. Bên cạnh đó, anh ta còn có một khoảng đất trống để nuôi dê sau này. Rô-bin-xơn luôn sống lạc quan và đầy niềm tin vào cuộc sống, dù đang đối mặt với những hoàn cảnh khó khăn nhất. Anh luôn lên kế hoạch cho tương lai và thể hiện sự mạnh mẽ và bản lĩnh trong cách sống và suy nghĩ.

Mặc dù đang sống trên mảnh đất bị bỏ hoang giữa đại dương bao la, nhưng Rô-bin-xơn vẫn may mắn tìm thấy những chú dê để nuôi và duy trì cuộc sống. Anh cũng mang theo một khẩu súng, thuốc súng và đạn ghém để cuộc sống trên đảo hoang trở nên dễ dàng hơn. Nhờ vào việc săn bắn và sử dụng da dê, Rô-bin-xơn có thể lấy thịt ăn và làm trang phục, giày, bốt để di chuyển. Với tinh thần lạc quan và sức khỏe của mình, Rô-bin-xơn đã vượt qua được mọi khó khăn và sống tốt một mình trên đảo hoang. Hơn nữa, anh còn có thể tự trồng lúa mì nhờ những hạt lúa còn sót lại khi anh đi tìm kiếm những vật dụng còn lại sau khi con tàu đắm.

Sau đó, Rô-bin-xơn tự miêu tả trang bị và bộ cánh của mình với một chiếc thắt lưng rộng với hai quai đeo, một chiếc cưa nhỏ và một rìu nhỏ, đeo một chiếc đai da dê qua vai có hai túi để chứa thuốc súng và đạn gém. Anh còn đeo gùi trên lưng, đeo súng trên vai và một chiếc dù bằng da dê xấu xí nhưng rất cần thiết trên đầu. Tất cả trang bị đó để anh tự bảo vệ mình một cách tích cực. Rô-bin-xơn là một người nghị lực, không bỏ cuộc trước số phận, luôn tạo điều kiện để bảo vệ sự sống của mình. Không ai đeo bên mình rìu và cưa, nhưng đối với Rô-bin-xơn trên đảo hoang, những thứ đó lại là bình thường. Chúng giúp anh chống lại thiên nhiên và các con thú dữ.

Ở đoạn trích này, nhà văn đã miêu tả chi tiết về ngoại hình của Rô-bin-xơn, đặc biệt là về da và râu. Da của anh dạn dày sương gió, chịu đựng được khí hậu khắc nghiệt của đảo hoang, nhưng không đến nỗi trở nên đen cháy. Nhà văn cũng miêu tả râu của Rô-bin-xơn một cách hài hước: từng được nuôi dài, sau đó lại được cắt ngắn và tỉa thành một cặp ria mép kiểu Hồi giáo to tướng. Đây là một chi tiết so sánh thú vị, khi nhà văn tự đùa rằng bộ ria này có thể treo trên mũ. Trong những hoàn cảnh khắc nghiệt trên đảo hoang, Rô-bin-xơn tự cười mình, thể hiện tính cách lạc quan và kiên cường trong cái gian khổ, thiếu thốn.

Qua đoạn trích Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang, ta có thể thấy rõ cuộc sống khắc nghiệt trên đảo hoang và vẻ đẹp của sức mạnh con người được thể hiện qua trang phục, trang bị và diện mạo của Rô-bin-xơn sau 15 năm sống trên đảo, xa cách với thế giới bên ngoài. Rô-bin-xơn là một người dũng cảm và không bao giờ chấp nhận đầu hàng số phận, luôn cố gắng để tồn tại. Nhân vật này đã truyền tải cho người đọc một tinh thần lạc quan, nghị lực phi thường và ý chí vượt lên số phận để sống và sống đẹp. Tình cảm yêu mến và khâm phục dành cho nhân vật này vẫn được giữ mãi trong lòng độc giả trên toàn thế giới.

-/-

Vừa rồi là nội dung chi tiết một số mẫu bài văn phân tích nhân vật Rô-bin-xơn trong tác phẩm Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang - Văn mẫu lớp 9 do Doctailieu tổng hợp và biên soạn chi tiết hi vọng sẽ giúp các em có thêm nguồn tài liệu tham khảo hữu ích để có một bài văn phân tích hay và sâu sắc.

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM