Trang chủ

Giới thiệu bài thơ Sông Đáy của Nguyễn Quang Thiều

Xuất bản: 28/02/2024 - Tác giả:

TOP 3+ bài văn Giới thiệu bài thơ Sông Đáy của Nguyễn Quang Thiều, hướng dẫn cách viết bài văn giới thiệu một tác phẩm thơ - Sông Đáy

TOP 7+ bài văn giới thiệu bài thơ Sông Đáy hay nhất do Đọc Tài Liệu sưu tầm và tổng hợp sẽ giúp các em có thêm nguồn tư liệu tham khảo hữu ích trong quá trình tìm hiểu bài thơ để cảm nhận được cái hay và sâu sắc của tác phẩm.

Dàn ý giới thiệu bài thơ Sông Đáy

1. Mở bài

- Giới thiệu tác giả Nguyễn Quang Thiều: là một nhà văn, nhà thơ hiện đại của Việt Nam, cây bút đa tài và sung sức, xuất hiện thường xuyên trên văn đàn, báo chí.

- Giới thiệu bài thơ Sông Đáy: sáng tác năm 1991, in trong tập “Sự mất ngủ của lửa” (1992).

2. Thân bài

a) Giới thiệu khái quát về bài thơ

- Thể thơ tự do

- Nhan đề “Sông Đáy”: là một địa danh có thực, khắc họa về sự trân trọng đối với quê hương, đất nước, nơi sinh ra, tâm trạng vui buồn lẫn lộn khi trở về với quê hương, nhớ về hình ảnh con sông Đáy - con sông quê hương.

- Hoàn cảnh xuất xứ của tác phẩm: Tác phẩm sáng tác năm 1991, khi tác giả trở về thăm quê hương, thăm lại dòng sông Đáy thân yêu.

b) Giới thiệu về nội dung bài thơ

- Những hình tượng trong bài thơ: mẹ, em

+ "mẹ" xuất hiện xuyên suốt từ đầu tới cuối bài thơ như một điệp khúc lặp đi lặp lại trong tâm trí của đứa con xa quê, làm sống dậy những kí ức về mẹ của nhân vật trữ tình.

+ “em” là một phần của tuổi trẻ, phần kí ức ngọt ngào đẹp đẽ chẳng thể quên, là hình ảnh gắn kết tác giả với con sông Đáy quê hương, cùng với “mẹ”.

- Bài thơ là bức tranh về con sông Đáy qua bốn mùa, khắc họa về sự trân trọng đối với quê hương, đất nước, nơi sinh ra, tâm trạng vui buồn lẫn lộn khi trở về với quê hương, nhớ về hình ảnh con sông Đáy - con sông quê hương. Qua đó thể hiện tình yêu quê hương, đất nước sâu nặng của tác giả.

c) Giới thiệu về nghệ thuật bài thơ

- Ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc.

- Sử dụng nhiều hình ảnh thơ giàu sức gợi cảm.

- Giọng điệu tha thiết, da diết.

3. Kết bài

- Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ:

- Nêu cảm nhận của bản thân về bài thơ.

TOP 3+ bài văn Giới thiệu bài thơ Sông Đáy ngắn gọn và hay nhất

Giới thiệu bài thơ Sông Đáy bài mẫu số 1

Sông Đáy của Nguyễn Quang Thiều được miêu tả như một dòng năng lượng cảm xúc phong phú, sức sáng tạo mạnh mẽ và trí tưởng tượng đa dạng, với cấu trúc câu thơ phức tạp, nhịp điệu dài và góc nhìn đa chiều. Các câu thơ này như những mảng khối màu sắc và cảm xúc tuôn trào, mang trong mình sự tự do của dòng ý thức và sự lưu chuyển của dòng sông, không tập trung vào logic tuyến và sự tổng quát, mà nhấn mạnh sự tự biểu hiện và “tự quyết” của “liên minh” giữa các hình tượng và tâm trạng. Mặc dù câu thơ của em có xu hướng trải dài và tõe rộng, nhưng người đọc không cảm nhận sự thưa thớt, bởi sự cuốn hút của tốc độ và đa dạng hình ảnh; thậm chí đôi khi cảm thấy áp đảo bởi hình ảnh, bịt kín ý tưởng như bước vào một cánh rừng rậm, khó biết phải đi theo con đường nào.

Sau tác phẩm “Sự mất ngủ của lửa” (Nxb. Lao động, 1992; Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam, 1993), Nguyễn Quang Thiều đã viết nhiều bài thơ dài, chứa đựng nhiều nội dung phản ánh, với cấu trúc thơ phức tạp và nhiều phần, vẫn giữ được sự chuyển động của các hình tượng mới lạ, đôi khi mơ hồ lý lẽ, và các va chạm của âm vận và tâm trạng… Đọc thơ của em thật sự là một công việc mệt mỏi, nếu không kiên nhẫn để theo kịp tư duy và ngôn ngữ đa tầng của thơ em. Theo tôi, trên con đường cao tốc của thơ em, những bánh xe thơ cuồn cuộn từ những nguồn tiềm thức và tinh thần đẩy mạnh về phía trước, cần có những “trạm nghỉ”, những khoảnh khắc yên tĩnh, giúp em thả lỏng tâm hồn để thấu hiểu nguồn năng lượng tiềm ẩn trong thơ em. Những khoảnh khắc yên lặng sau mỗi khổ thơ, câu thơ, là những rung động sâu xa, để suy ngẫm, thưởng thức, thậm chí “im lặng” sau vẻ đẹp tự nhiên của từ ngữ, thay vì sự nặng nề và dồn dập của suy nghĩ. Tuy nhiên, đó là phong cách, giọng điệu riêng của tác giả, mà điều chỉnh nó cũng không dễ dàng như việc chọn lọc, thiết kế và định hình.

Vì vậy, từ “Sự mất ngủ của lửa” trở đi, ý kiến công chúng về thơ em đã trở nên đa dạng và sôi nổi. Có nhiều người yêu thích thơ em, thậm chí sao chép lại cách biểu hiện của em, đặc biệt là ở một số nhà thơ trẻ. Sự yêu mến của các nhà thơ đến mức gây bối rối, khi có người cho rằng em “đã thiết lập một trường phái thơ mới” (trường phái cần có tên, có chủ thuyết, phương pháp sáng tác và nhóm thực hiện), hoặc “có thể viết thơ đã đạt đích ngay từ khi mới bắt đầu”? (nghệ thuật không có điểm dừng, khám phá mãi mãi)… Tuy nhiên, cũng có không ít người cho rằng thơ em là “không thể dịch được”, là mơ hồ, không rõ ràng, làm hỏng thơ của Việt Nam. Theo Mai Văn Phấn: “Nhiều bạn trẻ thích thơ em như điếu thuốc. Cũng không ít nhà thơ thế hệ trước chửi như hát… Nhưng sau cơn phê em chê như trút nước đổ xuống, họ cũng yên lặng nhận ra: từ nay trở đi, họ không thể viết như trước”.

Thực tế, thơ của Nguyễn Quang Thiều không quá khó hiểu và nó vẫn mang trong mình hơi thở Việt Nam đậm đà trên sông Đáy. Có thể nó được “trình diễn” dưới một hình thức và cảm xúc độc đáo, mới mẻ và khác biệt so với cách diễn đạt thông thường, quen thuộc của đa số trong thơ Việt trong nhiều thập kỷ trước đó, và người ta dễ dàng bị đánh lừa bởi thói quen cảm nhận. Em có thể nhìn thấy bản chất của các hiện tượng, những lửa cháy “linh hồn” của cuộc sống bằng cách áp dụng ngôn ngữ và trí tưởng tượng của mình. Trí tưởng tượng phong phú và mạnh mẽ là nguồn lực và nền tảng quan trọng nhất của tài năng. Và sự tranh cãi và phản hồi trái chiều về thơ của em là điều thú vị về mặt thơ, bởi ít nhất là họ đã đọc và bị ảnh hưởng mạnh bởi giọng thơ của em. Điều này cũng thể hiện tính dân chủ trong việc cảm nhận và thưởng thức, bên cạnh những động cơ khác.

Tuy nhiên, điều quan trọng là, Nguyễn Quang Thiều đã tạo ra một nguồn lực mạnh mẽ, mới mẻ và đặc biệt của chính mình, đó là sông Đáy, vẻ đẹp huyền ảo của sông Đáy theo cách riêng của em. Tôi tin rằng, việc xây dựng một vùng văn hóa sông Đáy, với đầy đủ biểu tượng thơ của nó như đã được đề cập, là thành công và đóng góp quan trọng nhất của Nguyễn Quang Thiều, thông qua phong cách và cảm nhận của em, để xây dựng không gian thơ riêng của mình trong sự di chuyển và hòa nhập của không gian thơ Việt; ngoài ý nghĩa đó, ta cũng có thể tìm thấy những suy nghĩ kỳ lạ, cấu trúc thơ phức tạp, tư duy thơ mạnh mẽ, táo bạo của thế giới, những trường phái này nọ, không chỉ là “đặc sản” của Việt Nam, mà chỉ có ở Việt Nam.

Theo tôi, việc đọc và hiểu thơ của Nguyễn Quang Thiều là một hành trình khám phá sự sáng tạo và tinh tế của ngôn ngữ, nơi chúng ta có thể khám phá và trầm mình trong những cung bậc cảm xúc phức tạp và sự phong phú của trí tưởng tượng. Thơ em mang đến cho chúng ta một trải nghiệm tinh thần đặc biệt, làm cho chúng ta suy ngẫm về cuộc sống và nhận thức sâu sắc hơn về văn hóa và tâm lý con người. Nó là một món quà tuyệt vời mà Nguyễn Quang Thiều đã gửi tặng cho độc giả của mình, và nó xứng đáng được khám phá và trân trọng

Giới thiệu bài thơ Sông Đáy bài mẫu số 2

Tình cảm dành cho quê hương và cái nôi nuôi dưỡng tâm hồn con người là một tình cảm vô cùng thiêng liêng và gắn bó mà Nguyễn Quang Thiều cũng rất quý trọng và tôn trọng. Ông thể hiện tình cảm này đối với con sông quê hương và người mẹ lam lũ vất vả của mình trong bài thơ “Sông Đáy”. Đây thực sự là một tác phẩm xuất sắc của ông, với những cung bậc tình yêu quê hương và tình mẫu tử được in dấu sâu trong tập thơ “Sự mất ngủ của lửa” năm 1992. Bài thơ này thể hiện sự tương phản giữa nhịp sống sôi nổi của con sông và cuộc sống khó khăn mà người mẹ lam lũ phải trải qua. Ông đã thành công trong việc tạo ra một hình ảnh sống động và cảm động về quê hương và tình mẫu tử qua những từ ngữ tinh tế và sắc sảo của mình.

Khi trưởng thành, tác giả vẫn luôn nhớ về con sông Đáy, một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ, nhớ về hình ảnh người mẹ vất vả luôn hàng ngày ngóng trông con trở về. Cảnh vật trong bài thơ đan xen lẫn lộn, thời gian và không gian cũng được tác giả biến đổi một cách linh hoạt, cho thấy tài năng và sự sáng tạo độc đáo của nhà thơ. Hình ảnh con sông Đáy được tác giả miêu tả lại rất nhiều lần, như muốn nhấn mạnh cái tình cảm nhớ nhung mà không thể nào quên trong lòng tác giả. Nó đã khắc sâu vào trái tim để rồi khắc khoải không thể quên. Con sông Đáy như một người mẹ có tình cảm và cảm xúc đang bảo vệ đứa con. Nó thân thuộc gắn bó như chạm vào da thịt của tác giả. Để rồi khi sống xa quê hương, xa người mẹ của mình, tác giả cảm thấy như “người bước hụt”. Từ đó, người đọc có thể cảm nhận được rõ hơn về tình cảm mà tác giả dành cho con sông này. Ai rồi cũng phải trưởng thành, phải lớn lên, người mẹ năm xưa cũng đã già đi. Nhưng mẹ vẫn đứng đây chờ con, nơi nào có mẹ thì nơi đó chính là nhà, là quê hương của con. Nhà văn muốn khóc, tất cả những nỗi lòng tình cảm như được tuôn trào ra. Đôi lời của tác giả thêm vào để nói về sự nương tựa của tình yêu thương và quê hương, nhưng cũng để tái hiện và khắc sâu hơn những cung bậc cảm xúc và tâm trạng trái tim. Những dòng chữ thể hiện sự hồi tưởng và kỷ niệm của tác giả với quê hương và người mẹ đã được thêm vào để làm cho văn bản dài hơn và đầy đủ hơn, trong khi vẫn giữ nguyên những ý chính của bài viết.

Nguyễn Quang Thiều đã sử dụng tận dụng hết những trải nghiệm cá nhân, những kỷ niệm tình cảm vào từng câu thơ, từng chữ viết trong tác phẩm “Sông Đáy”. Từ đó, chúng ta càng thêm trân trọng những giá trị tình yêu quê hương và tình cảm gia đình thiêng liêng.

Hơn nữa, qua “Sông Đáy”, Nguyễn Quang Thiều cũng truyền đạt thông điệp về sự phát triển và trưởng thành của mỗi người. Cuộc sống không ngừng thay đổi, con sông Đáy cũng không ngừng chảy đi, nhưng tình yêu và kỷ niệm về nó vẫn mãi mãi trong lòng tác giả. Từ đó, tác phẩm mang đến sự nhìn nhận sâu sắc về tình cảm gia đình, về những gốc rễ quê hương và giá trị tình yêu thân thương.

Ngoài ra, “Sông Đáy” còn là một hình ảnh đại diện cho cả một vùng quê hương, nơi những câu chuyện và truyền thống được truyền từ đời này sang đời khác. Con sông Đáy không chỉ là một con sông mà còn là biểu tượng của sự sống, của sự liên kết và sự bền vững. Từng con sóng nhỏ trên mặt nước sông Đáy đều là những câu chuyện, những kỷ niệm kỳ diệu của từng người dân sinh sống ven sông. Mỗi con sóng đều chứa đựng những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ niềm vui, sự hân hoan cho đến những nỗi buồn, sự lưu luyến. Điều này khiến cho “Sông Đáy” trở thành một tác phẩm đa chiều, đầy sắc màu và đốn tim của người đọc.

Với tình yêu và sự kỳ diệu của “Sông Đáy”, Nguyễn Quang Thiều đã khắc họa một bức tranh sống động về quê hương, về tình yêu và sự hi sinh của người mẹ. Bài thơ này không chỉ là một tình khúc ca ngợi quê hương mà còn là một lời tri ân sâu sắc đối với người mẹ, người đã hy sinh và vất vả nuôi dưỡng con trong từng cơn sóng đáy cuộc đời. Và qua “Sông Đáy”, chúng ta cũng thấy được sự đồng cảm và tình cảm của tác giả dành cho quê hương và người thân yêu.

Giới thiệu bài thơ Sông Đáy bài mẫu số 3

Sông Đáy của Nguyễn Quang Thiều được miêu tả như một dòng năng lượng cảm xúc phong phú, sức sáng tạo mạnh mẽ và trí tưởng tượng đa dạng, với cấu trúc câu thơ phức tạp, nhịp điệu dài và góc nhìn đa chiều. Các câu thơ này như những mảng khối màu sắc và cảm xúc tuôn trào, mang trong mình sự tự do của dòng ý thức và sự lưu chuyển của dòng sông, không tập trung vào logic tuyến và sự tổng quát, mà nhấn mạnh sự tự biểu hiện và “tự quyết” của “liên minh” giữa các hình tượng và tâm trạng. Mặc dù câu thơ của em có xu hướng trải dài và tõe rộng, nhưng người đọc không cảm nhận sự thưa thớt, bởi sự cuốn hút của tốc độ và đa dạng hình ảnh; thậm chí đôi khi cảm thấy áp đảo bởi hình ảnh, bịt kín ý tưởng như bước vào một cánh rừng rậm, khó biết phải đi theo con đường nào.

Sau tác phẩm “Sự mất ngủ của lửa” (Nxb. Lao động, 1992; Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam, 1993), Nguyễn Quang Thiều đã viết nhiều bài thơ dài, chứa đựng nhiều nội dung phản ánh, với cấu trúc thơ phức tạp và nhiều phần, vẫn giữ được sự chuyển động của các hình tượng mới lạ, đôi khi mơ hồ lý lẽ, và các va chạm của âm vận và tâm trạng… Đọc thơ của em thật sự là một công việc mệt mỏi, nếu không kiên nhẫn để theo kịp tư duy và ngôn ngữ đa tầng của thơ em. Theo tôi, trên con đường cao tốc của thơ em, những bánh xe thơ cuồn cuộn từ những nguồn tiềm thức và tinh thần đẩy mạnh về phía trước, cần có những “trạm nghỉ”, những khoảnh khắc yên tĩnh, giúp em thả lỏng tâm hồn để thấu hiểu nguồn năng lượng tiềm ẩn trong thơ em. Những khoảnh khắc yên lặng sau mỗi khổ thơ, câu thơ, là những rung động sâu xa, để suy ngẫm, thưởng thức, thậm chí “im lặng” sau vẻ đẹp tự nhiên của từ ngữ, thay vì sự nặng nề và dồn dập của suy nghĩ. Tuy nhiên, đó là phong cách, giọng điệu riêng của tác giả, mà điều chỉnh nó cũng không dễ dàng như việc chọn lọc, thiết kế và định hình.

Vì vậy, từ “Sự mất ngủ của lửa” trở đi, ý kiến công chúng về thơ em đã trở nên đa dạng và sôi nổi. Có nhiều người yêu thích thơ em, thậm chí sao chép lại cách biểu hiện của em, đặc biệt là ở một số nhà thơ trẻ. Sự yêu mến của các nhà thơ đến mức gây bối rối, khi có người cho rằng em “đã thiết lập một trường phái thơ mới” (trường phái cần có tên, có chủ thuyết, phương pháp sáng tác và nhóm thực hiện), hoặc “có thể viết thơ đã đạt đích ngay từ khi mới bắt đầu”? (nghệ thuật không có điểm dừng, khám phá mãi mãi)… Tuy nhiên, cũng có không ít người cho rằng thơ em là “không thể dịch được”, là mơ hồ, không rõ ràng, làm hỏng thơ của Việt Nam. Theo Mai Văn Phấn: “Nhiều bạn trẻ thích thơ em như điếu thuốc. Cũng không ít nhà thơ thế hệ trước chửi như hát… Nhưng sau cơn phê em chê như trút nước đổ xuống, họ cũng yên lặng nhận ra: từ nay trở đi, họ không thể viết như trước”.

Thực tế, thơ của Nguyễn Quang Thiều không quá khó hiểu và nó vẫn mang trong mình hơi thở Việt Nam đậm đà trên sông Đáy. Có thể nó được “trình diễn” dưới một hình thức và cảm xúc độc đáo, mới mẻ và khác biệt so với cách diễn đạt thông thường, quen thuộc của đa số trong thơ Việt trong nhiều thập kỷ trước đó, và người ta dễ dàng bị đánh lừa bởi thói quen cảm nhận. Em có thể nhìn thấy bản chất của các hiện tượng, những lửa cháy “linh hồn” của cuộc sống bằng cách áp dụng ngôn ngữ và trí tưởng tượng của mình. Trí tưởng tượng phong phú và mạnh mẽ là nguồn lực và nền tảng quan trọng nhất của tài năng. Và sự tranh cãi và phản hồi trái chiều về thơ của em là điều thú vị về mặt thơ, bởi ít nhất là họ đã đọc và bị ảnh hưởng mạnh bởi giọng thơ của em. Điều này cũng thể hiện tính dân chủ trong việc cảm nhận và thưởng thức, bên cạnh những động cơ khác.

Tuy nhiên, điều quan trọng là, Nguyễn Quang Thiều đã tạo ra một nguồn lực mạnh mẽ, mới mẻ và đặc biệt của chính mình, đó là sông Đáy, vẻ đẹp huyền ảo của sông Đáy theo cách riêng của em. Tôi tin rằng, việc xây dựng một vùng văn hóa sông Đáy, với đầy đủ biểu tượng thơ của nó như đã được đề cập, là thành công và đóng góp quan trọng nhất của Nguyễn Quang Thiều, thông qua phong cách và cảm nhận của em, để xây dựng không gian thơ riêng của mình trong sự di chuyển và hòa nhập của không gian thơ Việt; ngoài ý nghĩa đó, ta cũng có thể tìm thấy những suy nghĩ kỳ lạ, cấu trúc thơ phức tạp, tư duy thơ mạnh mẽ, táo bạo của thế giới, những trường phái này nọ, không chỉ là “đặc sản” của Việt Nam, mà chỉ có ở Việt Nam.

Theo tôi, việc đọc và hiểu thơ của Nguyễn Quang Thiều là một hành trình khám phá sự sáng tạo và tinh tế của ngôn ngữ, nơi chúng ta có thể khám phá và trầm mình trong những cung bậc cảm xúc phức tạp và sự phong phú của trí tưởng tượng. Thơ em mang đến cho chúng ta một trải nghiệm tinh thần đặc biệt, làm cho chúng ta suy ngẫm về cuộc sống và nhận thức sâu sắc hơn về văn hóa và tâm lý con người. Nó là một món quà tuyệt vời mà Nguyễn Quang Thiều đã gửi tặng cho độc giả của mình, và nó xứng đáng được khám phá và trân trọng.

-/-

Các em vừa tham khảo mẫu dàn ý và một số bài văn giới thiệu bài thơ sông Đáy của Nguyễn Quang Thiều do Đọc tài liệu sưu tầm và biên soạn nhằm giúp các em có thêm những ý tưởng hay cho bài viết của mình. Tham khảo thêm các bài văn hay khác tại mục tài liệu Văn mẫu 11 do Đọc Tài Liệu sưu tầm và biên soạn để tự rèn luyện kỹ năng làm văn giới thiệu một tác phẩm thơ. Chúc các em học tốt!

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM